BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 116

”Bình An!” Đỗ Hiểu Mị thấy được Bình An, đáy mắt thoáng qua vẻ vui

mừng, đi tới cùng cô chào hỏi, nụ cười trên mặt rất thân thiện.

Muốn làm bộ không thấy bọn họ cũng không được rồi! Khác với sự thân

thiết nhiệt tình của Đỗ Hiểu Mị, Bình An nhàn nhạt gật đầu một cái, “Đỗ
tiểu thư, chào cô.”

Đỗ Hiểu Mị giống như không thấy Bình An lãnh đạm, thân thiết ôm bả

vai Bình An, “Bình An, sao lại khách sáo với chị như vậy, gọi chị Hiểu Mị
là được rồi, tối hôm qua chị còn đi ăn cơm với Đổng Sự Trưởng, về sau cơ
hội tiếp xúc của chúng ta rất nhiều, không cần thiết lạnh nhạt như vậy.”

Sắc mặt Bình An nhanh chóng trầm xuống, đầu quả tim giống như bị thứ

gì đó sắc bén nặng nề gim vào.

”Ba tôi đối với cấp dưới luôn tốt mà.” Bình An không hề lộ ra bất cứ

biểu hiện gì, chỉ là mặt không thay đổi nói.

”Đúng vậy, nhìn ra được, không chỉ có ba em đối tốt với cấp dưới, ngay

cả Thiên Thần cũng thế.” Đỗ Hiểu Mị buông vai Bình An ra, nụ cười vô
cùng đắc ý.

Mặc dù trên mặt Bình An không hề có bất cứ manh mỗi gì, nhưng bờ vai

cứng nagwcs của cô ta đã nói cho mình biết, Đỗ Hiểu Mị ở đáy lòng lạnh
lùng cười một tiếng, quả nhiên nguyên nhân Phương Bình An không thích
mình là bởi vì Lê Thiên Thần!

”Đỗ tiểu thư, cô nói những chuyện này với tôi, là nhắc nhở tôi về sau

cũng phải đối tốt với cấp dưới như cô sao?” Bình An nở nụ cười, châm
chọc liếc nhìn Đỗ Hiểu Mị, cô ta là tới muốn khoe khoang cái gì?

Chẳng lẽ muốn nói cho cô biết, ba cùng Lê Thiên Thần cũng quỳ gối ở

dưới váy màu thạch lựu của cô ta sao? Xem ra Đỗ Hiểu Mị còn chưa đủ
hiểu rõ tình cảm giữa cô cùng ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.