BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1172

nguyện lắm, vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng với hắn, nhưng không hiểu tại sao lại
đồng ý để cho hắn thắng thầu.

“Anh biết rồi, em đi cùng anh chứ.” Lê Thiên Thần nói.

Đỗ Hiểu Mị cười ngồi vào trên đùi hắn, “Đương nhiên rồi, hai chúng ta

là một đôi tình nhân hoàn mỹ, em làm sao có thể để anh đi ăn cơm một
mình với những người đó được.” Đến lúc đó còn không biết sẽ có bao
nhiêu yêu tinh quấn quýt lấy hắn, ả đã vất vả lắm mới làm cho hắn không
thể rời khỏi ả đó.

Lê Thiên Thần cười nhẹ, vuốt bắp đùi ả, “Em mạnh vì gạo bạo vì tiền, có

em ở đó thì sẽ dễ dàng trót lọt rất nhiều chuyện.”

Đỗ Hiểu Mị cười duyên một tiếng, càng dán sát thân thể vào lồng ngực

hắn, “Em nói rồi, vì anh, cái gì em cũng nguyện ý làm.”

“Thế em làm thế nào khiến Đoàn Quan Quần đột nhiên đổi ý vậy? Anh

nhớ ông ta hình như không thiên về công ty chúng ta, giá và phương án
chúng ta đưa ra ông ta dường như không hài lòng.” Lê Thiên Thần hỏi.

Mặc dù Đoàn Quan Quần là bạn học của Phương Hữu Lợi, nhưng từ sau

khi ông ta lên làm quan lớn thì có ý tự cho là rất giỏi, sở dĩ không cho Lê
Thiên Thần mặt mũi là vì cũng muốn làm cao với Phương Hữu Lợi, thật ra
là muốn Phương Hữu Lợi phải tự thân tìm đến ông ta. Ông ta hoàn toàn
không xem trọng Lê Thiên Thần, trong mắt của Đoàn Quan Quần, Lê
Thiên Thần chính là một tên lính quèn của Phương Hữu Lợi, kêu ông ta
đàm luận với một tên lính quèn thì cũng quá bôi nhọ bản thân đi.

Đỗ Hiểu Mị cười, “Vỏ quít dày có móng tay nhọn, tóm lại cứ lấy được

kết quả như chúng ta mong muốn là được rồi.”

Lê Thiên Thần cười lạnh trong lòng, Đỗ Hiểu Mị liệu có thể có được

biện pháp gì ngoài lên giường với Đoàn Quan Quần?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.