BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 122

Trên hội trường, tiết mục đã bắt đầu rồi, Bình An nghe không rõ Đỗ Hiểu

Mị đang cùng Nghiêm Túc nói gì, cũng không biết Nghiêm Túc đáp lại
những gì mà làm cho Đỗ Hiểu cười nịnh nọt đến run rẩy hết cả người.

”Sao thế? Cậu cũng sắp đem Đỗ học tỷ cho trừng ra hai lỗ thủng rồi, cô

ấy chọc giận cậu à?” Tống Tiếu Tiếu nhận thấy được Bình An khác hẳn với
tâm tình an tĩnh bình thường, Nghiêm Túc nhìn cô một cái, mới phát hiện
cô vẫn nhìn Đỗ Hiểu Mị trước mặt.

”Nếu mắt của tớ có thể giết người, cô ta hiện tại chắc chắn đã chết một

vạn lần.” Bình An thu hồi tầm mắt, lạnh giọng hừ nói.

”Nghe nói cô ta đang đi làm ở công ty nhà cậu đấy.” Kỷ Túy Ý hỏi.

”Trợ lí của Lê Thiên Thần.” Bình An bĩu môi trả lời.

Kỷ Túy Ý cùng Tống Tiếu Tiếu trao đổi cái ánh mắt, hiểu rồi!

Bình An không hề chú ý ánh mắt trao đổi của các cô, chỉ thấy không biết

Nghiêm Túc nói cái gì, thần sắc của cô ta có chút trở nên lúng túng, sau đó
không bắt chuyện cùng Nghiêm Túc nữa.

Nếu như Đỗ Hiểu Mị có thể toàn tâm đi câu dẫn Nghiêm Túc, đừng

quanh quẩn gần ba mình là được, Bình An thầm nghĩ ở trong lòng.

Trên đài Vi Úy Úy bắt đầu biểu diễn, là độc tấu cổ tranh.

Bình An nhìn vẻ mặt có chút khẩn trương của Vi Úy Úy, không nhịn

được thầm chua xót, Úy Úy cố gắng muốn ở trên đài biểu diễn tốt như vậy,
cũng là vì nguwoif trong lòng của mình, chỉ tiếc......

Lễ hội kết thúc lúc mười giờ, Bình An mang theo bọn Lâm Tĩnh vui vẻ

đưa tiễn khách quý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.