BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1287

cử chỉ và hành động đều có chừng mực như đã trải qua một khóa huấn
luyện đặc biệt.

Mặc dù xinh đẹp và tao nhã hơn nhiều so với trước kia, nhưng Bình An

lại cảm thấy cô ấy không còn được chân thực như trước.

Hồng Mẫn Nhi giao hết việc thảo luận chi tiết điều kiện hợp tác cho

người quản lý và Hàn Á Lệ, cô chỉ ngoan ngoãn im lặng ngồi một bên, nét
mặt bình tĩnh, khóe miệng luôn giữ một nụ cười nhẹ.

Ngôi sao nào cũng thích thể hiện sự cao quý và thu hút của chính mình.

Sau khi họp xong, Hồng Mẫn Nhi và người quản lý trở về khách sạn

trước, Bình An vẫn chưa có cơ hội hỏi thăm xem cuộc sống của cô ấy ở
Hongkong vừa qua như thế nào.

Đến tối mới nhận được điện thoại của Hồng Mẫn Nhi, hẹn Bình An và

Trình Vận đến khách sạn nơi Mẫn Nhi đang ở, khách sạn Bạch Vân, để gặp
mặt.

Lúc Bình An đến khách sạn Bạch Vân, Hồng Mẫn Nhi và Trình Vận đã

đợi sẵn, bên cạnh Trình Vận còn có thêm một người mà Bình An không thể
ngờ được là sẽ có mặt tại đây, Lương Phàm.

Trình Vận và Lương Phàm ngồi chung với nhau một bên, Hồng Mẫn Nhi

ngồi đối diện hai người, bên cạnh còn một chỗ trống dành cho Bình An.

“Chị Vận, Mẫn Nhi.” Bình An giãn chân mày đang nhíu, mỉm cười đi

đến.

“Chà! Tổng Giám Đốc Phương đã tới rồi kìa.” Đã hai tháng Trình Vận

không gặp Bình An, vừa thấy cô đã không nhịn được liền cười chọc ghẹo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.