BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1305

Hàn Á Lệ liếc mắt nhìn khuôn mặt nhìn nghiêng duyên dáng của Bình

An. Cô gái này chỉ mới hai mươi tuổi nhưng càng ngày càng trầm tĩnh đoan
trang, vẻ tự tin bình tĩnh kia không hề tương xứng với tuổi thật của cô, nếu
so với cô gái trẻ hồn nhiên với nụ cười ngọt ngào lúc xưa thì thật sự không
giống.

Giống như cô đang dùng một phương thức mà người khác khó phát hiện

để từ từ lột xác, bắt đầu tỏa ra thứ ánh sáng chói lọi của riêng cô. Chị cứ có
cảm giác dường như Phương Bình An đã trải qua một việc gì đó vô cùng
khắc cốt ghi tâm nên mới phải cố gắng để thay đổi mình. Nhưng có đôi khi
nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Bình An, chị lại cảm thấy chẳng qua
là mình suy nghĩ nhiều đó thôi, đây có lẽ mới là một Phương Bình An thật
sự.

Một cô gái trầm tính, tự tin, điềm tĩnh và có ý chí kiên cường.

Khóe miệng Hàn Á Lệ nhếch lên cười nhẹ. “Chị vẫn thật sự tin tưởng

vào Duy An.”

Bình An nhìn chị một cái, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.

Bọn họ đã đặt một phòng riêng ở Thịnh Yến, có thể cao giọng cười đùa

mà không sợ ảnh hưởng tới những người khách còn lại. Thật ra, ai trong số
họ cũng đều có áp lực đối với buổi họp báo ngày mai, tuy rằng lớn tiếng
cười đùa nhưng cũng không ai dám quá đỗi phóng túng, phải để dành tất cả
sức lực cho ngày mai nữa chứ.

Nếu thất bại, mọi người sẽ làm lại từ đầu; còn nếu thành công, bọn họ sẽ

ăn mừng một bữa cho thật thoải mái.

Bình An không phát biểu điều gì để khích lệ tinh thần cả nhóm cả. Đây

là trận chiến đầu tiên của Duy An, sau này nhất định còn có rất nhiều cửa ải
khó khăn như thế phải đối mặt. Mỗi nhân viên Duy An đều phải tự mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.