BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1332

Hôm nay Viên lão phu nhân tự mình xuống bếp, từ phòng bếp đi ra thấy

hai cha con Bình An thì cười nói, “Hừ, ngay cả sinh nhật của mình mà cũng
quên, hôm nay chính là ngày mẹ con chịu cực chịu khổ để sinh ra con, nếu
bà không nhắc nhở thì chắc giờ này con còn cắm đầu vào công với chả
tác.”

Bình An vội vàng đi tới đón lấy cái mâm trong tay Viên lão phu nhân,

nũng nịu kêu lên, “Sao con quên được? Không có mẹ thì cũng không có
Bình An mà, con vĩnh viễn sẽ nhớ đến mẹ. Còn nữa nha, bây giờ trong lòng
con ngoài công việc, bà ngoại với ba vẫn là quan trọng nhất đấy.”

Viên lão phu nhân cười mỉa liếc cô một cái, “Vậy Nghiêm Túc thì sao?”

Hình như có đến... hai tuần rồi cô không gặp Nghiêm Túc nhỉ? Bình An

lúng túng, nếu để cho anh biết hôm nay sinh nhật cô mà cô cũng quên nói
với anh, không biết anh có tức giận không đây?

Phương Hữu Lợi đã bước tới, “Sinh nhật Bình An người một nhà chúng

ta cùng nhau ăn mừng là tốt rồi, kêu người ngoài tới không tốt lắm đâu.”

Viên lão phu nhân cười, “Cái thằng này, đến giờ mà cũng còn chưa chấp

nhận cho Bình An và Nghiêm Túc qua lại nữa sao, không tính cho Bình An
xuất giá à?”

“Mẹ, con không có nghĩ vậy, Bình An cũng không nhất định phải gả cho

Nghiêm Túc mà.” Phương Hữu Lợi bị nói trúng tim đen, lúng túng cười
gượng mấy tiếng.

“Được rồi, con mau chóng tìm bạn gái đi, sau này khi Bình An gả đi rồi

mới có người ở cùng với con, tránh để con suốt ngày làm ông bố vợ hay
ghen.” Viên lão phu nhân nửa đùa nửa thật.

Bình An nhìn Phương Hữu Lợi, trong lòng dở khóc dở cười. Mấy tháng

qua, Nghiêm Túc không chỉ một lần muốn lấy thân phận là bạn trai của cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.