BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1372

Bình An khách sáo cười cười với anh ta, sau đó kéo Trình Vận đi ra,

thẳng tới khi ra khỏi phòng ăn, tìm một góc yên tĩnh, Bình An mới quay
đầu lại nhìn Trình Vận.

“Chị Vận, sao chị có thể đồng ý gặp mặt loại người như thế chứ?” Bình

An hỏi.

“Biết thêm nhiều bạn cũng tốt mà.” Trình Vận cười nói.

Bình An cau mày trừng mắt với chị, “Chị muốn chứng minh chị không

phải là người không Lương Phàm thì không thể cũng được, nhưng không
nên dùng loại biện pháp này.”

“Bình An...” Trình Vận thở dài, mặt nạ kiên cường vẫn duy trì nãy giờ

xuất hiện vết nứt, Bình An là người chứng kiến tình yêu thất bại của cô, cô
làm sao có thể giả bộ một dáng vẻ không sao cả trước mặt Bình An đây.

“Chị Vận, đừng cam phận được không? Lương Phàm không biết quý

trọng chị là tổn thất của anh ta, chị là cô gái xứng đáng được yêu thương
chân thành. Chị không phải là người sẽ để mặc cho người khác quyết định
cuộc sống của mình, tại sao lại muốn để cho người khác sắp đặt hôn nhân?
Chị còn có thể gặp được người mình thích mà. Nếu bây giờ chị kết hôn cho
có, tương lai gặp được người đàn ông khiến chị động lòng vậy phải làm thế
nào?” Hốc mắt Bình An hơi ẩm ướt, cô thật lòng hy vọng Trình Vận có thể
hạnh phúc.

Trình Vận cúi đầu, khóe miệng khẽ mím chặt, giọng đầy vẻ mỏi mệt,

“Bình An, chị quá mệt mỏi rồi.”

“Vậy rời khỏi nơi này, đi du lịch khắp nơi đi. Chờ sau khi chị giải sầu trở

về tất cả sẽ tốt lên.” Bình An kêu lên, rời khỏi Thành phố G, đi đến nơi mà
Trình Bính Khôn không tìm được, vậy thì sẽ không có đoạn hôn nhân thất
bại kia rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.