BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1400

Từ sau khi được trọng sinh, cô cũng chưa đến liếc mắt qua chỗ này lần

nào. Hôm nay cô cố ý đến đây, nhìn nơi đã từng là ác mộng của cô này, để
hồi tưởng lại rất nhiều ký ức trong kiếp trước.

Nhớ lại càng nhiều, cô càng chắc chắn được một sự kiện, cô không thể

để cho Lê Thiên Thần và Đỗ Hiểu Mị lại làm gì đó thương tổn đến Phương
Thị và ba lần nữa. Tuy rằng hiện tại bọn chúng còn chưa làm điều gì rõ
ràng, nhưng cô phải đề phòng.

Yên lặng nhìn khối kiến trúc bên kia đường thêm một lúc nữa, sắc mặt

đang trắng bệch của Bình An dần dần lộ ra vẻ kiên quyết, nỗi lo lắng trong
lòng cũng đã tìm được đáp án.

Lúc này, mặt trời đã lặn xuống phía Tây, cô lắc lắc đầu, phục hồi lại tinh

thần, khởi động xe quay về nội thành.

Trở lại nhà Viên lão phu nhân thì đã hơn sáu giờ. Mùa đông ngày ngắn

đêm dài, lúc này sắc trời đã muốn mênh man tối xuống.

Viên lão phu nhân đang ngồi trên xe lăn, nhìn xa xăm ra bóng tối bên

ngoài khung cửa sổ sát đất.

“Bà ngoại, đang nhìn gì vậy?” Lúc Bình An xuống xe cũng thay vẻ mặt

thành tươi cười ngọt ngào thoải mái, bất kể bây giờ tâm trạng trong cô có
kém đến độ nào thì cô cũng không muốn để cảm xúc của mình ảnh hưởng
đến bà ngoại.

“Con về rồi à, đang đợi con mà.” Bởi vì trúng gió, thanh âm của Viên lão

phu nhân bây giờ có chút hàm hồ, chỉ có thể nói chậm từng chữ một.

Bình An ấm áp trong lòng, ngồi xuống sàn bên cạnh Viên lão phu nhân,

“Bà ngoại, về sau bà đừng chờ con vậy nữa, kẻo đói bà ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.