BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1562

hoạch mà Bình An mới vừa đưa ra trong hội nghị chẳng qua là thuận miệng
mà nói chứ không thông qua đại não xử lý, nhưng lo lắng muốn giữ mặt
mũi Tổng Giám Đốc của cô nên hắn mới nín nhịn không nói, định tìm cô
mà nói riêng thôi.

“Tôi cho là nơi đó sẽ rất vượng đấy!” Bình An cười cười nói.

“Bình An, thời điểm này không phải là lúc để em bốc đồng. Em đã là

Tổng Giám Đốc công ty, mỗi một quyết định của em sẽ ảnh hưởng đến rất
nhiều người.” Lê Thiên Thần muốn rèn sắt khi còn nóng, kêu lên.

Bình An vẫn giữ vẻ bình tĩnh ung dung như cũ, khóe miệng nhếch lên

một ý cười giễu lạnh lẽo, “Lê Thiên Thần, chẳng lẽ theo ý của anh, cái
chức Tổng Giám Đốc này là tôi hoàn toàn may mắn mới lấy được hay sao?
Hay là nên nói rằng, so với anh, tôi chỉ thắng bởi vì có ba là Chủ Tịch, cho
nên mới thành Tổng Giám Đốc? Có phải anh quá khinh thường tôi, quá đề
cao chính anh rồi không?”

Sắc mặt Lê Thiên Thần khẽ trầm xuống, “Bình An, sao lại nói vậy, anh

cũng chỉ muốn tốt cho em thôi mà.”

“Tôi cám ơn anh!” Bình An cười nhạt.

“Anh biết em không giống như trước kia.” Lê Thiên Thần đột nhiên nhỏ

giọng nói, “Bên cạnh em giờ đã có Nghiêm Túc, bất kể em làm cái gì, anh
ta cũng sẽ giải quyết thay em.”

Bình An lạnh lùng nhìn hắn, Lê Thiên Thần mặc dù bày ra cái vẻ ta đây

không cần vị trí Tổng Giám Đốc, nhưng kỳ thật trong lòng hắn rất để ý việc
hắn đã thua dưới tay cô. Hắn không chịu nhận thua bởi hắn cảm thấy rằng,
vì có Phương Hữu Lợi và Nghiêm Túc nên Bình An mới có thể thắng hắn
một bậc. Trong tiềm thức, hắn vẫn rất khinh thường Bình An, cho là Bình
An hoàn toàn không có năng lực để quản lý một công ty lớn như Phương
Thị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.