BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1574

“Cho dù Nghiêm Túc là hôn phu của cô, nhưng Nghiêm Thị là Nghiêm

Thị, Phương Thị là Phương Thị, công ty bọn họ đầu tư cái gì cũng chưa
chắc là sẽ thích hợp với chúng ta!” Nhắc tới Nghiêm Túc, trong lòng Lê
Thiên Thần tràn đầy nỗi ghen tỵ đối với Nghiêm Túc.

Bình An cười lạnh một tiếng, nói với những trưởng bộ phận, “Cứ làm

theo lời tôi đi, tan họp.”

Nói nhiều như vậy mà cô vẫn làm theo ý mình, sắc mặt Lê Thiên Thần

tái xanh.

Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi rồi, Bình An mới cười cười nhìn Lê

Thiên Thần, trong giọng nói có vẻ lạnh lẽo khôn tả, “Anh nói đúng,
Nghiêm Thị là Nghiêm Thị, chuyện Nghiêm Túc dám làm, anh chưa chắc
đã dám làm, cho nên anh ấy mới là Tổng Tài của Nghiêm Thị, còn anh chỉ
có thể là Phó Tổng Giám Đốc tại Phương Thị. Anh tốt nhất nên nhớ kỹ vào,
tôi là Tổng Giám Đốc, nếu sau này công trình có vấn đề gì thì người chịu
trách nhiệm là tôi, không phải anh!”

“Bình An, Phương Thị không giống với Duy An, em chả có một chút

kinh nghiệm nào cả, anh làm vậy là muốn tốt cho em!” Giọng Lê Thiên
Thần gấp gáp kêu lên.

“Ý tốt của anh tôi ghi nhận.” Đúng thật là cô không có bao nhiêu kinh

nghiệm về lĩnh vực này, nhưng cô thắng ở chỗ có ký ức của kiếp trước, vả
lại một năm qua cô cũng nghiên cứu tư liệu về phương diện này không ít,
tuy rằng kinh nghiệm thực chiến có lẽ không đủ phong phú, nhưng tuyệt
đối không phải là kẻ “một chữ bẻ đôi cũng không biết” như Lê Thiên Thần
nghĩ.

Bình An nói xong liền đứng lên, không quay đầu lại rời khỏi phòng họp.

Hội nghị kết thúc chưa bao lâu thì tin hai vị Tổng Giám Đốc bất hòa đã

truyền khắp công ty như lửa hồng cuồn cuộn cháy lan trên đồng cỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.