BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1622

“Chỗ này buôn bán đắt hàng thật, tớ thấy bên ngoài còn có người cầm số

xếp hàng nữa đấy.” Bình An ngồi xuống đối diện Khổng Thu Hinh, cười
nói.

Khổng Thu Hinh rót một ly trà cho Bình An, “Còn phải nói, tay nghề cô

tớ oách lắm đó.”

Bình An uống một ngụm trà xong mới liếc xéo Khổng Thu Hinh cợt nhả,

“Tớ còn tưởng tối nay có khi cậu còn muốn hẹn hò với Lê Thiên Thần nữa
cơ, ai ngờ còn có thời gian đi ăn cơm với tớ nhỉ.”

“Lúc trưa trên đường nhìn thấy thật đúng là cậu đấy à, bởi vậy tớ nói sao

chiếc xe kia nhìn quen mắt thế.” Nét mặt Khổng Thu Hinh đắc ý vì mình
không nhìn sai.

“Hai người đều thấy?” Bình An nhíu mày hỏi.

Khổng Thu Hinh nói, “Yên tâm, chỉ có tớ thấy thôi. Tớ bảo này, cái tay

Lê Thiên Thần này thật không đơn giản đâu. Chỉ riêng ánh mắt khiến người
khác chết chìm là đã đủ làm cho phụ nữ trông thấy đều chạy không khỏi
anh ta rồi. Anh ta chả cần lời ngon tiếng ngọt gì, chỉ những động tác quan
tâm săn sóc kia là có thể khiến rất nhiều phụ nữ rơi như sung rụng đối với
anh ta rồi.”

Cô đương nhiên biết Lê Thiên Thần rất am hiểu phải làm thế nào để

khiến phụ nữ động lòng, cô đã từng cắn câu những biểu hiện giả dối của
hắn đấy thôi, “Cậu đừng có mà động lòng thật với anh ta đấy, anh ta chẳng
tốt lành gì đâu.”

“Cậu yên tâm đi!” Khổng Thu Hinh đá lông nheo với Bình An, “Khổng

Thu Hinh tớ đời này chỉ yêu chồng của tớ thôi, cái tên Lê Thiên Thần này
chả dụ hoặc gì tớ được đâu. Chẳng qua tớ thấy anh ta dường như rất thích
dáng vẻ sùng bái của tớ nên tớ phải uất ức mà phối hợp một cái với anh ta
thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.