BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1828

ta từ trước, đừng để bọn họ càng ghét thêm chứ.

“Tôi còn ngại chưa đủ lớn tiếng đây. Nghiêm Lôi Hải, họ Nghiêm các

người khinh người quá đáng.” Ôn Nguyệt Nga tức giận đến hai mắt đều đỏ
vằn lên.

“Họ Nghiêm chúng tôi bạc đãi cô thế nào?” Nghiêm Lôi Hải vốn không

tốt tính nên không được vài câu đã không còn kiên nhẫn dỗ dành Ôn
Nguyệt Nga nữa.

Ôn Nguyệt Nga quay phắt đầu lại trừng mắt nhìn Nghiêm Lôi Hải, “Họ

Nghiêm các người có coi tôi là con dâu nhà họ Nghiêm sao? Cha mẹ anh,
con trai anh, có người nào coi trọng tôi không. Ai cũng hướng về cô ta hết.
Tôi khổ khổ cực cực liều mạng vì Nghiêm Thị. Kết quả thì sao? Một câu
cảm kích cũng không có! Con trai anh quay về thì liền đoạt lấy tất cả của
tôi. Anh có nói giùm tôi một câu nào không?” Bà ta đã bất tri bất giác xem
Nghiêm Thị là đồ đạc của chính mình, không hề nghĩ lại rằng Nghiêm Thị
vốn không thuộc về họ Ôn.

Nghiêm Lôi Hải không phải là kẻ ngu ngốc, nghe thấy Ôn Nguyệt Nga

xem Nghiêm Thị là vật sở hữu của chính mình thì mặt lập tức tối sầm
xuống, “Nghiêm Thị vốn chính là của họ Nghiêm, giao cho Nghiêm Túc thì
có vấn đề gì?”

Ôn Nguyệt Nga vừa nghe vậy thì tức đến muốn nứt phổi, “Phải, đều là

của họ Nghiêm các người! Thế thì tôi được tính là cái gì? Ngay cả Vu Tố
Hà kia còn có địa vị hơn so với tôi.”

“Chuyện này liên quan gì đến Tố Hà? Cô đừng có cố tình gây sự. Hôm

nay không cho cô đi chung cũng là vì muốn tốt cho cô. Dù sao cô cũng đâu
muốn tới nơi này để bị khinh bỉ, đúng không.” Nghiêm Lôi Hải nói.

“Tố Hà! Tố Hà! Kêu thân thiết quá hén! Nếu anh luyến tiếc cô ta thì dứt

khoát phục hôn với cô ta đi cho rồi.” Ôn Nguyệt Nga ghen ghét hét tướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.