BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1849

Bình An cười cười, thức thời xem lời nói của ông ta thành lời khách sáo,

“Bí thư Đoàn là người bận rộn, chân chạy không bén đất, hôm nay có thể
nhín chút thời gian đến gặp chúng tôi nên chúng tôi rất cảm kích.”

Hai bên hàn huyên mấy câu, trái banh nỉ đánh tới đánh lui vẫn không có

đi vào chủ đề chính. Cuối cùng, vẫn do Đoàn Quan Quần mở miệng nhắc
đến trước, “Cháu à, bác biết hôm nay cháu tìm bác về việc gì. Thật ra bác
cũng rất khó xử...” Nói xong, thở dài một hơi ra vẻ rất bất đắc dĩ.

Bình An nãy giờ vẫn chăm chú quan sát những biến hóa trên mặt Đoàn

Quan Quần, giờ đột nhiên cảm thấy mặt mày ông ta khá quen thuộc... bất
quá hiện tại cô lại không nhớ ra là giống ai.

Nghe Đoàn Quan Quần nói vậy, Bình An cũng thở dài một cái, tự tay rót

cho ông ta một ly rượu, “Chuyện này nếu dễ làm thì tôi cũng đâu dám làm
phiền ngài. Bí thư Đoàn à, công ty chúng tôi trước giờ vẫn luôn tuân thủ
pháp luật, lần này chỉ là một sơ sẩy, ngài xem xem có thể dàn xếp một chút
được hay không. Một khi công trình bị ngừng thì không chỉ ảnh hưởng tới
công ty chúng tôi không thôi mà còn không có lợi cho sự phát triển của xã
hội nữa.”

Đoàn Quan Quần cười như không cười nhìn Bình An, giọng cũng rất khó

xử, “Giờ nếu tạo trường hợp đặc biệt cho công ty các cháu, sau này các
công ty khác cũng sẽ học theo thì làm sao. Như vậy sẽ không tốt cho việc
quản lý.”

Trong thâm tâm, Bình An khá nghi hoặc. Cô thật sự không hiểu rõ Đoàn

Quan Quần muốn cái gì. Tiền chăng? Dường như không giống lắm. Cố
nhắn gây khó khăn cho Phương Thị? Có người nào đắc tội với ông ta đâu.

Đổng Tư Tiệp cười nói, “Nghe nói nơi này gan ngỗng hấp cá muối nổi

tiếng lắm. Ai cũng đói bụng rồi, hay là chúng ta ăn cơm trước cái đã. Bụng
no rồi mới có sức bàn tiếp công việc chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.