BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1851

chúng tôi nhất định sẽ đi làm, nhưng ngài xem liệu có thể cho công trình
động công trước được hay không?” Đổng Tư Tiệp cũng cười nói.

Đoàn Quan Quần nhíu mày, chỉ uống một ngụm rượu chứ không trả lời.

Bên cạnh ông ta, điện thoại di động trong túi thư ký vang lên. Sau khi gật

đầu một cái với Đoàn Quan Quần, anh ta đi ra ngoài nghe điện thoại.

Khoảng năm phút sau, anh ta mới quay vào, thì thầm vào tai Đoàn Quan

Quần điều gì đó. Dù sắc mặt Đoàn Quan Quần thoạt nhìn không có gì thay
đổi, nhưng thần sắc trong mắt lại có biến hóa nho nhỏ.

“Bình An à, bác có việc bận phải về trước đây. Chuyện cháu nhờ thì để

bác về họp lại với các ban ngành tương quan rồi quyết định nhé.” Đoàn
Quan Quần đứng lên, cười cười nói cùng Bình An, sau đó liền cùng thư ký
đi khỏi đây.

Bình An giận muốn bể phổi, “Đoàn Quan Quần này đúng là một tên cáo

già!”

“Ông ta không cáo già thì làm sao bò lên địa vị hôm nay được. Chị thấy

có vẻ ông ta còn chưa thỏa mãn, nhưng ông ta cứ chẳng nói chẳng rằng thế
này chúng ta cũng không hốt thuốc đúng bệnh được.” Đổng Tư Tiệp than
một tiếng.

“Đợi thêm một ngày nữa, nếu vẫn không có thu hoạch gì thì chúng ta

cũng chỉ có thể tìm biện pháp khác thôi.” Mắt Bình An tối xuống, thanh âm
trở nên lạnh lùng.

Sau khi Bình An và Đổng Tư Tiệp từ nhà hàng ra thì quay về Chi nhánh

Công ty.

“Trợ lý Diệp, hôm nay thư ký Tạ có gọi điện thoại cho cô không?” Bình

An mới vừa vào văn phòng ngồi xuống là đã gọi trợ lý Diệp vào, hỏi cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.