BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 208

“Tiệm hàng hiệu độc quyền mở trong trường thì có mấy người mua được

đây?” Kỷ Túy Ý liếc mắt xem thường nhìn Vi Úy Úy, “Đừng quên ước
nguyện ban đầu của con nhóc này là muốn rèn luyện, là muốn chịu khổ.
Cửa hàng độc quyền thì dễ quá rồi, chỉ cần lấy thân phận của ba nó rồi tìm
một công ty đại lý, chưa tới hai ngày đã xong ngay.”

Không có tiền, không có sản phẩm, muốn mở cửa hàng độc quyền cũng

chẳng dễ.

“Từ từ tìm đi, dù sao chỗ bán hàng còn chưa tìm ra mà.” Tống Tiếu Tiếu

nói.

“Đúng rồi, hôm nay các cậu tìm chỗ đặt gian hàng sao rồi?” Bình An

ngồi thẳng dậy, khuôn mặt vốn đầy mỏi mệt phấn chấn hơn một chút.

“Hôm nay bọn tớ đến tòa nhà thương mại cạnh phố ẩm thực để xem,

lượng người rất tốt, hơn nữa đa số đều là bán quần áo, giầy và túi xách, mỹ
phẩm thì lại rất ít. Ở lầu hai có chủ tiệm muốn về quê nên đang định
chuyển nhượng, có thể là sau Tết Âm lịch. Vài bữa nữa tụi mình được nghỉ
đông rồi, hay ngày mai chúng ta cùng đến xem thử cửa hàng đó đi. Cũng
nên đàm phán trước, bởi cậu cần thời gian trang hoàng nữa đúng không?”
Tống Tiếu Tiếu nói.

“Cũng được. Vậy trưa mai bọn mình đi xem cửa hàng trước đi.” Kỷ Túy

Ý nói với Bình An, “Chiều mai còn phải đến gặp Tổng Giám Đốc Công ty
Australia Secret.”

“Tổng Giám Đốc Australia Secret?” Tống Tiếu Tiếu và Vi Úy Úy đồng

thanh kêu lên, kinh ngạc nhìn Kỷ Túy Ý.

Kỷ Túy Ý cười kể lại chuyện các cô gặp được Nghiêm Túc, “... Tớ thấy

vị Tổng tài Nghiêm kia dường như có lòng dạ xấu xa với Bình An của tụi
mình nha! Đôi mắt đào hoa của anh ta lúc nào cũng liếc mắt đưa tình với
cậu ấy, tớ thấy mà tê hết cả da đầu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.