BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2107

Cô và anh bây giờ mặc dù chỉ biến chuyển về cách xưng hô, nhưng cảm

giác này cũng rất kỳ lạ.

“Bà xã, tỉnh rồi hả?” Nghiêm Túc như cảm giác được người nằm trong

lòng mình có động tác nhỏ, mắt cũng không mở mà chỉ xiết chặt cánh tay
ôm cô vào sát mình hơn, thanh âm vừa rời giường khàn khàn gợi cảm chỉ
của riêng anh.

Bình An quay đầu lại ôm lấy cổ anh hôn một cái, “Ừ, vừa tỉnh.”

“Mấy giờ rồi?” Nghiêm Túc cười mở hí mắt ra, thấy cô cười dịu dàng

sáng rỡ thì nội tâm đầy ấm áp.

“Mười một giờ rưỡi. A, máy bay của chúng ta là lúc 2 giờ. Mau dậy đi,

rất nhiều thứ còn chưa chuẩn bị đó!” Bình An vội vàng ngồi dậy. Hôm nay
hai người sẽ bắt đầu du lịch tuần trăng mật, hành lý gì còn chưa soạn nữa
đấy.

Nghiêm Túc nhìn cái lưng bóng loáng trắng nõn của cô, đáy mắt chứa

đầy ý cười, “Đừng sợ, sẽ tới kịp mà.”

“Mau dậy đi, em đi soạn hành lý trước đây.” Bình An lấy áo ngủ khoác

lên người, che đi tất cả xuân sắc.

“Dạ, bà xã!” Nghiêm Túc ngồi dậy, thân thể cường tráng cũng không

mảnh vải giống cô hiển hiện ngay trước mắt Bình An.

Dáng người thật đẹp! Dù đã nhìn bao nhiêu lần, cô vẫn cảm thấy tim đập

thình thịch. Bình An cười quăng áo ngủ qua cho anh.

“Trạm đầu tiên của chúng ta là Paris. Thật ra chúng ta cũng không cần

mang nhiều đồ theo làm gì, Paris là Thiên đường mua sắm, chúng ta thiếu
cái gì cần cái gì cũng đều có thể tới đó mua, đúng không?” Không phụ nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.