BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2115

Tết năm nay Vu Tố Hà sẽ ở lại Trung Quốc, ra Tết mới về Mỹ tiếp tục

công việc.

Cơm nước xong, Nghiêm Túc cùng Bình An trở về biệt thự.

“Anh và ba em nói chuyện này hồi nào thế?” Bình An chờ Nghiêm Túc

tắm xong ra ngoài liền kéo anh ngồi cạnh mình, cười hỏi anh.

Nghiêm Túc khoát tay, “Anh không nhớ rõ.”

“Em biết anh nhớ. Lúc nào vậy? Hèn gì em thấy rất kỳ, ba em trước vẫn

phản đối em qua lại với anh, sau đó lại đột nhiên đồng ý. Ba em đưa ra yêu
cầu này à?” Bình An hỏi.

“Không, tự anh đề xuất đấy chứ. Ba em lúc ấy cũng không có đồng ý,

sau đó... mới đáp ứng.” Nghiêm Túc sờ sờ gò má mềm mại của Bình An,
nhỏ giọng nói, “Chuyện này chúng ta đừng truy cứu hay bất đồng ý kiến
nhé. Con của chúng ta họ gì cũng tốt cả, đều là con của chúng ta mà, có gì
thay đổi đâu.”

“Em biết. Chẳng qua...” Bình An nở nụ cười, ôm lấy vai Nghiêm Túc,

“Em yêu anh. Chúng ta sinh một đứa đi!”

Nghiêm Túc kinh ngạc nhìn cô, “Lúc này?”

Bình An gật đầu khẳng định, nụ cười trên mặt ngọt ngào dịu dàng. Cô

còn rất trẻ, đợi thêm vài năm nữa mới sinh cũng sẽ không trễ. Nhưng cô
biết, Nghiêm Túc thích con nít dù anh chưa bao giờ nói ra. Cô tin chắc anh
sẽ là một người cha tốt.

Hơn nữa, nếu Nghiêm Túc đợi thêm vài năm nữa mới được làm cha thì

có hơi muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.