BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2185

Ôn Nguyệt Nga quét mắt nhìn con gái, “Con thì biết gì. Nếu ba con biết

Phương Bình An đuổi chúng ta ra ngoài, hoặc là nói thẳng vào mặt chúng
ta rằng ổng còn không biết xấu hổ hơn cả Phương Hữu Lợi, con thấy liệu
ba con còn để lại cổ phần cho cô ta không?”

Nghiêm Hân nghe vậy liền vui vẻ, “Mẹ muốn cho ba càng ghét nó hơn?”

“Chẳng lẽ con cho rằng mẹ có thể đối xử tốt với con đ. kia sao?” Ôn

Nguyệt Nga hừ một tiếng, “Còn nữa, con có chuyện gì vậy, Nghiêm Túc
cưới con đàn bà nào thì có liên quan gì tới con. Vẻ mặt của con như thế là
sao, cứ như người đàn ông của mình bị cướp đi vậy.”

Nghiêm Hân hơi nhếch môi, không nói lời nào.

Ôn Nguyệt Nga hoảng hốt, đột nhiên đạp thắng dừng ngay xe lại, ánh

mắt bén nhọn nhìn chằm chằm vào Nghiêm Hân, “Con yêu Nghiêm Túc
hả?”

“Con thích anh ấy!” Thích ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Nghiêm Túc.

Mặc dù khi đó cô ta không thích Vu Tố Hà, nhưng Nghiêm Túc làm cho cô
ta cảm thấy những đứa con trai khác đều trở nên kém cỏi. Sau khi lớn lên,
mặc dù bọn họ không ở chung nhà, nhưng những chuyện liên quan tới
Nghiêm Túc mà cô ta nghe ngóng được khiến cô ta càng mê muội đối với
anh.

Nghiêm Túc là người đàn ông hoàn mỹ nhất, chỉ có anh mới xứng với cô

ta.

Ôn Nguyệt Nga la lên, “Con điên rồi, nó là anh trai con!”

“Anh ấy thật sự là anh cùng cha khác mẹ với con sao? Hả mẹ!” Nghiêm

Hân cười châm chọc nhìn Ôn Nguyệt Nga.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.