BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2203

“Mẹ, nào có hậu quả gì? Không phải con không muốn cho Nghiêm Túc,

chẳng qua tại nó không cần. Mẹ không có nghe Phương Bình An kia nói gì
đó thôi, đúng là chẳng coi ai ra gì. Nếu nó biết tôn kính người cha chồng
này thì đã không nói như vậy.” Vừa nhắc tới Phương Bình An, Nghiêm Lôi
Hải lập tức nổi giận.

Nghiêm lão phu nhân cau mày, “Bình An có tri thức hiểu lễ nghĩa, sao lại

chọc cho anh tức giận?”

“Hôm qua con bảo Nguyệt Nga thay con đến thăm nó, còn cầm theo

không ít thuốc bổ cho nó. Nó chẳng những đuổi bà ấy ra, còn nhục mạ cha
chồng là con. Con dâu như vậy con không có cũng được.” Nghiêm Lôi Hải
tức thở phì phì.

Nghiêm lão phu nhân và Nghiêm lão gia trao đổi ánh mắt với nhau, “Ôn

Nguyệt Nga tới chỗ Bình An? Nói những gì? Nếu không nói gì đó khiến
Bình An tức giận, Bình An chắc chắn sẽ không đuổi người. Huống chi anh
cũng không tự tai nghe được Bình An nói vậy, sao có thể tin vào Ôn
Nguyệt Nga hoàn toàn. Ôn Nguyệt Nga là ai chúng tôi đều rõ, lời của cô ta
không đáng tin.”

Nghiêm Lôi Hải thấy hai ông bà cụ không tin liền đem tất cả những gì

Ôn Nguyệt Nga đã nói với ông ta ra kể lại với ông bà, muốn cho họ thấy rõ
Phương Bình An là hạng người gì.

“Hồ đồ!” Ông cụ hừ một tiếng, “Rõ ràng Ôn Nguyệt Nga đang cố ý

khích bác ly gián, thế mà anh cũng tin. Đời anh rồi sẽ bị hủy trong tay
người đàn bà này.”

Nghiêm Lôi Hải bạnh cổ, vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái như

trước.

“Để tôi hỏi Bình An, xem con bé và Ôn Nguyệt Nga nói có giống nhau

không.” Nghiêm lão phu nhân liếc mắt nhìn Nghiêm Lôi Hải, cảm thấy vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.