BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2205

Bình An nghĩ, rồi đơn giản kể lại một lượt hôm qua đã nói những gì với

Ôn Nguyệt Nga, “... Bà nội, con cũng có hơi xúc động. Vốn dĩ con rất
mừng khi thấy Ôn Nguyệt Nga đại diện ba đến thăm tụi con, nhưng mà
không hài lòng...”

Nghiêm lão phu nhân nói, “Con không có sai, bà ta chính là cố ý nói

những lời đó để chọc giận con đấy. Trừ những cái này, bà ấy còn nói gì nữa
không?”

“Dạ không. Con nói thác là không thoải mái, muốn đi nghỉ. Thế là hai

người liền rời đi.” Bình An nói, cô cũng muốn cho Nghiêm Lôi Hải biết Ôn
Nguyệt Nga là người thế nào, đừng luôn để cho mình chẳng hay biết gì.

“Tốt, bà biết rồi, cứ vậy đi. Tối nay con với Nghiêm Túc nhớ lại đây ăn

cơm.” Nghiêm lão phu nhân cười dặn.

Bình An “dạ” một tiếng xong thì cúp máy.

“Sao? Bình An nói không giống như Ôn Nguyệt Nga nói đúng không?”

Nghiêm lão phu nhân nhìn Nghiêm Lôi Hải.

“Chẳng lẽ Phương Bình An nói thì là sự thật?” Thâm tâm Nghiêm Lôi

Hải tuy đã dãn ra nhưng vẫn không chịu nhận thua.

Nghiêm lão gia thất vọng lắc lắc đầu, phất tay đuổi Nghiêm Lôi Hải đi,

“Anh muốn quyết định thế nào thì tùy anh. Về đi, đừng ở đây chướng mắt.”

Bình An buông điện thoại, cầm lấy chìa khóa xe ra cửa.

Cô không đi thẳng đến chỗ Nghiêm lão phu nhân ngay bởi có một việc

cô cảm thấy rất kỳ quặc. Sao Nghiêm Lôi Hải lại vội vã lập di chúc như
vậy? Chiếu theo ý tứ trong lời Ôn Nguyệt Nga hôm qua, dường như
Nghiêm Lôi Hải muốn để lại tài sản cho cháu nội trai của Nghiêm gia mà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.