BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2238

“Nếu mẹ con Bình An đều không sao, hay là... bỏ qua đi. Dù sao Tiểu

Hân cũng là em con, con tha thứ cho em lần này đi. Sau này em con sẽ
không làm vậy nữa đâu.” Nghiêm Lôi Hải cười gượng vài tiếng, vì con gái
mà hạ giọng cầu cạnh.

Nghiêm Túc giễu cợt cười lạnh nhìn Nghiêm Lôi Hải.

“Đúng, nể tình nó là em gái của anh đi...” Ôn Nguyệt Nga thật sự không

muốn cầu cạnh Nghiêm Túc, nhưng vì con gái, bà ta không thể không cúi
đầu.

“Nghiêm Túc, nể mặt ba, tha thứ cho Tiểu Hân lần này đi. Ba đảm bảo sẽ

không có lần sau.” Nghiêm Lôi Hải nói.

“Ông lấy gì để bảo đảm?” Nghiêm Túc lạnh lùng nhìn Nghiêm Lôi Hải.

Ôn Nguyệt Nga nói, “Chuyện này mà truyền ra ngoài thì không tốt cho

danh dự Nghiêm gia, coi như anh không nể mặt ba thì cũng phải nghĩ cho
công ty...”

Nghiêm Túc cười lạnh, “Tôi mà còn để ý công ty?”

“Vậy rốt cuộc con muốn thế nào? Thật sự muốn người một nhà gặp nhau

trên tòa sao?” Nghiêm Lôi Hải đau lòng hỏi.

“Người một nhà?” Nghiêm Túc cười cười, “Tôi sẽ không bỏ qua chuyện

này đâu, nó sẽ phải trả giá đắt.”

“Nghiêm Túc, Nghiêm Túc!” Nghiêm Lôi Hải lớn tiếng kêu lại Nghiêm

Túc đang xoay người rời đi.

“Làm sao bây giờ? Ba mẹ, con phải làm gì bây giờ?” Nghiêm Hân thấy

Nghiêm Túc tuyệt tình như vậy, ngay cả Nghiêm Lôi Hải khuyên cũng
không thèm nghe, thì bắt đầu thấy hốt hoảng, nhìn Ôn Nguyệt Nga cầu cứu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.