BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2279

Phương Hữu Lợi cau mày lườm cô một cái, “Con còn không tin ba hả?”

“Con đang quan tâm ba đó nha.” Bình An cười he he.

Phương Hữu Lợi hừ một tiếng, “Để ba tự đi, kêu thằng nhóc Hà Tư Lâm

kia kiểm tra, được chưa?”

“Được, được. Ba, con chờ tin ba đó nha.” Nếu là đi tìm Hà Tư Lâm, vậy

thì không cần ai đi theo.

Nghiêm Túc sau khi từ Phương gia ra thì lái xe đến nhà Nghiêm lão phu

nhân, còn chưa vào cửa đã nghe thấy giọng nói sắc nhọn của Ôn Nguyệt
Nga đang la lối. Đơn giản chỉ vì lúc bà ta đến tìm Nghiêm Lôi Hải thì thấy
Vu Tố Hà cũng ở đây nên lập tức không chấp nhận được mà mất lý trí chửi
rủa om sòm.

Vu Tố Hà là do Nghiêm lão phu nhân kêu đến hồi sáng sớm.

Ôn Nguyệt Nga có thể om sòm ăn vạ với Nghiêm Lôi Hải, đó là do

Nghiêm Lôi Hải gieo gió gặt bão. Nhưng Nghiêm Túc tuyệt đối không cho
phép ả đàn bà này nhục mạ Vu Tố Hà một câu. Anh nghiêm mặt mở cửa ra,
ánh mắt rét lạnh nhìn Ôn Nguyệt Nga, “Xem ra bà không nhận thức rõ
được thân phận của mình là gì. Ở Nghiêm gia chúng tôi, bà cùng lắm chỉ là
một tình nhân trong bóng tối. Mấy năm qua dễ dãi với bà không phải vì nể
mặt bà, mà là vì bà không có tư cách để cho tôi ra tay. Nếu bà để cho tôi
nghe được một câu bất kính với mẹ tôi nữa, tôi sẽ tự tay ném bà ra ngoài.”

“Anh...” Mặt Ôn Nguyệt Nga tái xanh. Bà ta không sợ Nghiêm Lôi Hải,

nhưng lại rất sợ Nghiêm Túc, đặc biệt là khi nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo kia.
Bà ta biết anh thật sự nói được là làm được.

“Lôi Hải, em gái tôi đi theo chú nhiều năm như vậy, dù không có của thì

cũng có công, chẳng lẽ chú không thể tha thứ cho nó một lần, đừng làm lớn
chuyện đến ly hôn được không? Như vậy nào có ích lợi gì cho Nghiêm gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.