BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 232

”Nhưng mà tôi cảm thấy.” Bình An tức giận nói.

”OK, vậy anh không gọi em gái, gọi em là Bình An.” Nghiêm Túc nhún

vai một cái, ngay từ lúc ở trong nhà Viên lão phu nhân, anh xác định ra cô
không thích anh gọi cô là em Bình An chỉ là ngại vì hai vị lão thái thái mới
chịu đựng không có xù lông, nhưng anh chính là không nhịn được muốn
nhìn thấy bộ dạng xù lông của cô.

”Anh không phải là Tổng tài tập đoàn hành chánh Nghiêm thị sao?

Không phải nên một ngày kiếm tỷ bạc sao?” Ba cô quanh năm suốt tháng
sẽ không mấy ngày là ở không, Nghiêm Túc không phải nên bận rộn hơn
sao? Hôm nay sao lại có thời gian lười biếng.

Trước mặt đèn xanh sang lên, Nghiêm Túc khởi động xe, sau đó mới

chậm rãi nói, “Mỗi một tổng tài thành công, sau lưng đều...... Luôn có một
trợ lí vạn năng.” Mà lúc anh không muốn công tác, sẽ đem tất cả mọi
chuyện cũng giao cho trợ lí đi giải quyết, mặc dù vị bạn học cũ kiêm trợ lí
Đường Sâm kia không chỉ một lần oán trách.

Bình An cho là trợ lí của Nghiêm Túc là nữ, cho nên chỉ là thản nhiên

nhìn anh một cái, cũng không phát biểu ý kiến.

”Không phải bạn của em muốn mở tiệm sao? Sao lại không cùng đi gặp

Trình Vận?” Nghiêm Túc cũng không để ý thần sắc lạnh lùng của Bình An,
tiếp tục nhỏ giọng hỏi.

”Tôi đi gặp cũng giống vậy.” Bình An nhàn nhạt nói, trong lòng cô rất rõ

ràng, anh ta biết tiệm này là cô muốn mở, chỉ là cố ý nói ra trêu cô mà thôi.

Nghiêm Túc cười cười, “Không muốn dựa vào trong nhà, độc lập tự chủ

đúng là chuyện tốt, chỉ là không tỏ vẻ không thể tìm người khác giúp một
tay, dù sao các em còn trẻ, xã hội có rất nhiều tầng sâu, có rất nhiều chuyện
không giống như em nghĩ, lúc trước khi anh còn học ở Mỹ chuyện gì cũng
đã từng làm qua.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.