BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 234

Cô thiếu, không phải là lấy được lòng tin của Hội đồng quản trị Tập đoàn

Phương thị sao?

Nghiêm Túc đã thay cô mở cửa xe ra, thấy cô vẫn còn đang đờ đẫn, nhịn

không được cười nhẹ, “Chúng ta đi gặp Trình Vận thôi.”

Bình An chớp chớp đôi mắt long lanh, xuống xe.

Hai người sau khi tiến vào thang máy, Bình An mới ho nhẹ một tiếng,

nói với Nghiêm Túc, “Chuyện tôi tới gặp Trình tiểu thư, anh có thể đừng
nhắc qua với ba tôi hay không.” Cô tin tưởng Nghiêm Túc không phải loại
người nhiều chuyện, nhưng chỉ sợ lúc anh gặp ba không cẩn thận lại nói.

”Cho nên, là em muốn tự mình mở cửa hàng?” Nghiêm Túc cười hỏi.

Bình An nhẹ nhàng gật đầu một cái, mặc dù cô không quá thích đến gần

Nghiêm Túc, nhưng không thể phủ nhận, anh là một thương nhân rất thành
công, ở trên người của anh, cô có thể học được rất nhiều việc.

Đáy mắt Nghiêm Túc nhanh chóng lướt qua một tia sáng, “Không nghĩ

tới em cũng có lòng cầu tiến như vậy.”

Bình An liếc xéo gương mặt tuấn tú của anh một cái, nhỏ giọng nói,

“Lúc anh mới khởi nghiệp cũng không phải là vì không muốn bị người xem
thường sao? Chẳng lẽ tôi lại muốn làm rác rưởi?”

Mỗi người sinh ra trong nhà giàu có đều có các loại áp lực của mình, ánh

mắt Nghiêm Túc tĩnh mịch nhìn Bình An, người khác anh ngược lại có thể
hiểu nguyên nhân, nhưng tại sao cô lại cố gắng như vậy? Tập đoàn Phương
thị sớm muộn gì cũng đều là của cô, cho dù cô không làm, cũng sẽ không
có ai tranh cùng cô......

Trong lòng mặc dù hiếu kỳ, Nghiêm Túc lại không hỏi nhiều nữa, giữa

bọn họ còn chưa thân đến mức có thể biết chuyện trong lòng lòng của nhau,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.