BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 308

”Tôi cho!” Bình An đoạt lấy hóa đơn, đột nhiên liền nhìn chằm chằm

Nghiêm Túc, “Nói rõ nhé, lần này là tôi mời, tôi sẽ trả tiền.”

Cô rốt cuộc là say hay không say nhỉ? Nghiêm Túc cười khẽ nhìn cô.

”Tôi mời anh lần này, xem như không nợ anh gì nữa, về sau cầu về cầu,

đường về đường, gặp mặt coi như không quen.” Bình An vừa mở balo lệch
vai ra vừa tìm tiền, vừa nho nhỏ nói thầm.

Đầu Nghiêm Túc đầy vạch đen, chẳng lẽ cùng anh ở chung một chỗ khó

chịu lắm sao? Từ trong bóp da rút ra mấy tờ 100 nguyên đặt lên khay của
phục vụ viên, “Không cần tìm nữa.”

”Cám ơn Nghiêm tiên sinh.” Phục vụ viên mập mờ liếc Bình An một cái,

lần nữa lui ra ngoài.

Bình An chu cái miệng nhỏ nhắn, “Tôi nói tôi muốn trả tiền.”

”Anh đưa em về nhà nhé!” Nghiêm Túc cười lắc đầu, “Lần sau anh sẽ để

cho em mời.”

Bình An xộc xệch đứng lên, “Còn có lần sau à?”

Không muốn gặp lại anh như vậy sao? Cho tới bây giờ không có cô gái

nào kháng cự anh đến gần như vậy a, tự ái phái nam của Nghiêm Túc bị đả
kích, “Đi với anh làm cho em cảm thấy mất mặt?”

”Vô cùng mất mặt.” Bình An mặt không thay đổi gật đầu, thẳng tắp đi

tới cửa, nếu không phải là Nghiêm Túc kéo cô, cô khẳng định đã đâm đầu
thẳng vào cửa rồi.

Nghiêm Túc nửa ôm cô, tức giận hỏi, “Chỗ nào của anh làm cho em cảm

thấy mất mặt?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.