BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 362

Tốc độ thay đổi sắc mặt như thế này...... Bình An nhìn Hà Tư Lâm trong

xe một cái, là bởi vì anh không thấy được, cho nên người phụ nữ này mới
không cần thiết giả bộ nhu nhược nữa ư?

”Tối hôm qua anh ấy vẫn còn ở chỗ của tôi, lên giường với tôi, trong

lòng anh ấy chỉ có tôi, chỉ thích tôi, cô cam tâm gả cho anh ấy?” Người phụ
nữ kiêu căng hỏi, cô ta không tin mình sẽ thua bởi con nhóc trẻ trung trước
mắt này.

Bình An cười cười, “Bất kể như thế nào, người anh ấy muốn kết hôn

hiện tại cũng không phải cô.”

Sắc mặt người phụ nữ lập tức trắng bệch, đáy mắt thoáng qua một tia

phẫn hận.

Đối với loại phụ nữ trong ngoài không đống nhất này, Bình An cũng lười

nhiều lời, mở cửa xe ngồi xuống.

Hà Tư Lâm do dự một chút, mới nổ máy xe.

”Bình An, thật xin lỗi.” Hà Tư Lâm lái xe đến công viên gần đó mới

dừng lại, áy náy mà nói với Bình An. “Xin lỗi em cái gì? Lấy em làm bia
đỡ đạn à?” Bình An cười hỏi, giọng nói hết sức dí dỏm, “Anh Tư Lâm, anh
rất thích người phụ nữ kia sao?”

”Ừ, cô ấy tên Tô Cầm, vốn làm việc ở Nghiêm thị, là..... Là tình nhân

cấp trên của cô ấy, chỉ là đã bị bỏ rơi, có một lần cô ấy nóng sốt ở trên
đường gặp mưa, anh không cẩn thận đụng vào cô ấy......” Hà Tư Lâm gục
trên tay lái, thanh âm không đè nén được thống khổ kể về quá trình anh và
Tô Cầm quen biết.

Anh cần một đối tượng để bày tỏ, mặc dù không trông cậy vào Bình An

có thể hiểu anh, nhưng hiện tại anh rất cần có người nghe lời anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.