BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 469

Sau khi trở về, Bình An không theo chân bọn họ ngồi ở phòng khách nói

chuyện phiếm với nhau, mà trở về phòng gọi điện thoại cho Viên lão phu
nhân. Năm nay Viên lão phu nhân muốn một mình đón Tết, trong lòng
Bình An vô cùng nhớ bà.

Gọi vào số điện thoại nhà của Viên lão phu nhân, điện thoại được kết

nối, Bình An vui sướng kêu một tiếng, “Viên lão phu nhân ~”

Đầu bên kia điện thoại kia im lặng một lúc, lát sau mới truyền đến một

thanh âm trầm ấm dịu dàng, “Bình An đấy à?”

Bình An hơi ngẩn ra, giơ điện thoại di động ra trước nhìn thì thấy rõ ràng

mình không có bấm nhầm số, đúng là số điện thoại nhà của bà ngoại mà...
Cô ngần ngừ mở miệng, “Nghiêm Túc?”

“Anh đây.” Nghiêm Túc cười khẽ một tiếng, thanh âm có vẻ miễn

cưỡng.

“Sao anh lại ở nhà bà ngoại tôi vậy?” Bình An kinh ngạc hỏi.

“Tới đón Viên lão phu nhân.” Nghiêm Túc nói, “Em đang ở Thành phố J

rồi hả?”

Bình An lặng yên trong chốc lát, “Ừ, anh có thể chuyển cho bà ngoại tôi

nghe điện thoại được không.”

“Em chờ một chút, Viên lão phu nhân đang đánh mạt chược với bà nội

anh.” Nghiêm Túc cười nói.

Bình An đầu đầy vạch đen, xem ra cuộc sống của Viên lão phu nhân thật

dễ chịu nha.

Một lát sau, thanh âm nhẹ nhàng của Viên lão phu nhân mới truyền tới từ

đầu kia của điện thoại, “Bình An, gặp bác trai và cô của con rồi chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.