BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 470

“Viên lão phu nhân.” Bình An nghe được thanh âm của bà ngoại, vui vẻ

hô một tiếng, “Dạ gặp rồi, mới vừa ra ngoài ăn cơm cùng bọn họ. Bà ngoại,
Nghiêm Túc muốn đón bà đi đâu à?”

“A, năm nay tính đón giao thừa cùng chị Loan và một số đồng nghiệp

già khác, Nghiêm Túc đã tìm dùm nhóm của bà một biệt thự nông thôn ở
vùng ngoại ô rồi, thích hợp cho mấy bô lão chúng tôi gặp nhau cùng đón
năm mới.” Viên lão phu nhân cao hứng nói.

Nghe được tin Viên lão phu nhân không phải đón năm mới một mình,

Bình An yên tâm, “Bà ngoại, vậy bà chơi cho thật vui vẻ nhé.”

Viên lão phu nhân cười nói, “Được rồi, đừng lo lắng cho bà, năm nay

ngoan ngoãn cùng đi với ba con đi. Bà đi đánh mạt chược đây, có muốn nói
hai ba câu với Nghiêm Túc hay không?”

“Không cần, bà ngoại, bà đi chơi mạt chược đi.” Bình An cười nói, ngắt

điện thoại.

Rửa mặt gội đầu xong, đợi tóc khô liền leo lên giường đi ngủ, bởi vì thật

sự quá mệt mỏi nên cô vừa đặt đầu xuống đã ngủ ngay.

Lúc này, Phương Hữu Lợi vẫn đang cùng Phương Hữu Kiệt ngồi ở

phòng khách ôn chuyện, ba huynh muội bọn họ đã lâu không gặp nhau
cùng một chỗ, mặc dù Phương Hữu Kiệt là Tổng Giám Đốc của Thành phố
J, nhưng kỳ thật rất nhiều nghiệp vụ đều là do Phó Tổng Giám Đốc đàm
phán. Phương Hữu Kiệt những năm qua cũng có lên Tổng Công Ty họp,
nhưng Phương Hữu Lợi cũng không có nhiều thời gian để chiêu đãi ông.

Về phần Phương Khiết Hoa, cơ hội gặp mặt với Phương Hữu Lợi càng ít

hơn.

Đối với Anh Hai và em gái mình, Phương Hữu Lợi không phải là không

có tình cảm, chỉ là cứ mỗi lần gặp mặt thì nỗi thất vọng về bọn họ lại càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.