BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 489

lên. Thậm chí còn đưa ra quyết tâm tương lai muốn vào công ty giúp ông,
cho nên cái ý niệm này của ông lại càng thêm mãnh liệt.

Aiz, con gái trưởng thành khiến cho ông vui sướng mà cũng làm cho ông

thương cảm, nếu như có thể, ông thật sự hy vọng Bình An cả đời được sống
an toàn không buồn không lo.

Bình An nghe những lời này của Phương Hữu Lợi, ánh mắt cũng sáng

lên. Tuy rằng cô không biết tại sao ba lại đột nhiên có cái ý niệm này,
nhưng so giữa việc chính cô sẽ phải mở miệng yêu cầu ba rằng cô muốn
đến giúp ba quản lý công ty, với việc ba tự cảm thấy nên rèn luyện cho cô,
hoàn toàn là hai khái niệm bất đồng.

Đây có phải là đại biểu cho việc có chung một nhận thức không? Ba

cũng cảm thấy cô có thể có năng lực để quản lý Tập đoàn Phương thị sao?

“Ba, tương lai con muốn vào công ty giúp ba, con sẽ không để cho ba

thất vọng.” Bình An có chút nghẹn ngào, kiếp trước đã từng khiến cho ba
thất vọng, lần này, cô tuyệt đối sẽ không để cho ba vì cô mà phải thương
tâm khổ sở.

Phương Hữu Lợi cười nhẹ nhàng gật đầu, quyết định trong lòng càng

thêm rõ ràng, “Tốt lắm, đừng lúc nào cũng lên mạng, không tốt cho mắt.”

“Dạ biết, ba.” Bình An cười nói.

Sáng sớm ngày hôm sau, đoàn bọn họ cùng nhau xuất phát về phía thị

trấn nhỏ phía đông Thành phố J, đó là quê cũ của họ Phương, Dương An
trấn.

Phương Khiết Hoa vốn là con gái đã gả ra ngoài, đáng lẽ cũng không cần

cùng về giỗ tổ, nhưng bà lại cho rằng đã lâu rồi không gặp Anh Ba, huống
chi cho dù là con gái đã gả ra ngoài, cũng không nên quên quê cha đất tổ, vì
vậy cũng cùng đi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.