BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 506

sâu trong lòng. Anh chưa hề làm gì tổn thương cô cả, rốt cuộc cô đang sợ
cái gì?

“Bình An...” Anh khổ sở kêu một tiếng, nếu Phương Hữu Lợi không

đứng đây, anh nhất định sẽ hỏi cô cho rõ.

Phương Hữu Lợi cũng nhận thấy được phản ứng quái dị của Bình An,

nghi hoặc nhìn cô, “Sao vậy con?”

“Không có gì, chẳng qua là không có thói quen để người ngoài chạm vào

con thôi.” Bình An cười hì hì nói, vẻ phòng bị và cảnh giác trên mặt đã bị
nụ cười nhẹ nhàng này che lấp.

Giờ bị xem là người ngoài rồi, Lê Thiên Thần cười khổ một tiếng, trước

kia Bình An tuyệt đối sẽ không bài xích anh như vậy. Cho đến bây giờ anh
vẫn nhớ tình cảnh bị cô quấn chân cả ngày trước đây, và ước gì lúc đó anh
đã dành sự chú ý cho cô một chút. Nhưng chờ đến khi anh tình nguyện chú
ý đến cô, muốn đáp lại tình cảm của cô, cô đã xem anh là người ngoài, còn
biểu hiện sợ anh đến gần rõ ràng như vậy.

Đối với chuyện tình cảm của Bình An, Phương Hữu Lợi luôn luôn chọn

thái độ quan tâm nhưng không nhúng tay vào, cho nên cũng giả bộ làm như
không thấy vẻ mặt mất mát của Lê Thiên Thần, “Được rồi, gần đến giờ rồi,
chúng ta nên lên máy bay thôi.”

Bình An đáp một tiếng, phất phất tay với Lê Thiên Thần, “Hẹn gặp lại,

anh Thiên Thần.”

Lê Thiên Thần cười khổ trong lòng, gật đầu với cô một cái, “Đi đường

cẩn thận, lúc đến rồi thì nhắn tin cho anh.”

Bình An cười cười, “Được ạ.” Rồi cùng Phương Hữu Lợi đi tới quầy

đăng ký.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.