BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 601

“Ừ, có nghe rồi, mà các em cũng có đi họp sao?” Ngoài Lâm Tĩnh, còn

có Diệp Hiểu Vân và Tạ Mộc Trụ là ba người mà cô nhờ Ôn Triệu Dung
đưa vào làm thành viên Tổ ngoại giao khi học kỳ trước sắp kết thúc, vốn là
muốn cùng bọn họ chung tay phát triển thật tốt Tổ ngoại giao để những
người từng nói đây là tổ vô dụng nhất tỉnh lại...

“Không có.” Lâm Tĩnh thở phì phì kêu lên, “Em với bọn Tiểu Vân đều

không nhận được thông báo, cũng mới vừa biết việc chị cũng không đi họp,
tóm lại bọn họ có ý gì đây, khinh thường chúng ta đấy à?”

Ánh mắt Bình An lạnh mấy phần, “Chị hiểu rồi, ngày mai chị sẽ đến tìm

các em, em đi nói với bọn tiểu Vân là đừng thèm để ý tới công tác bên phía
Hội Sinh viên nữa.”

“Được.” Lâm Tĩnh đồng ý, lại nói, “Chị, hay là chúng ta đừng có ngu mà

ở trong Hội Sinh viên nữa, thật chẳng có ý nghĩa gì cả.”

“Muốn đi thì cũng phải đi một cách hiên ngang.” Thanh âm của Bình An

điềm tĩnh thong dong, “Còn hai tháng nữa sẽ đến ngày tranh cử chức Hội
trưởng, cứ chờ qua ngày đó rồi hãy tính tiếp.”

“Vâng, tất cả đều nghe theo chị.” Lâm Tĩnh hình như đã hết giận, cười

trả lời.

Tắt điện thoại, tinh thần Bình An sảng khoái như muốn bay vọt trời cao,

khóe miệng gợn nét cười nhàn nhạt. Muốn làm cho người ta nhìn cô bằng
con mắt khác… thì cứ bắt đầu từ đây đi.

Trở lại ký túc xá, Tống Tiếu Tiếu và Kỷ Túy Ý đều đã thay đồ ngủ đang

ngồi ở trước máy vi tính chơi trò chơi.

Thấy vẻ mặt Bình An không bình thường thì liền hỏi đã xảy ra chuyện

gì, Bình An đơn giản thuật lại mọi chuyện xảy ra ở siêu thị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.