BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 599

Hội Sinh viên. Nhưng mà thế thì sao chứ? Người mất thể diện cũng đâu
phải là cô.

Ông Hiền Bân nhìn thấy tình thế không thích hợp bèn nhanh chóng cầm

đồ đạc bọn họ mua đến quầy thu ngân, sau khi tính tiền xong liền kéo bọn
họ ra khỏi siêu thị. “Các cậu đang làm cái gì vậy? Muốn để cho toàn trường
biết các cậu đang cãi nhau sao?”

Đàm Tuyền hất tay Ông Hiền Bân ra, chỉ thẳng vào Bình An lạnh lùng

nói, “Cô chẳng hề có ý thức đem lại vinh dự cho tập thể gì cả, đúng là con
sâu làm sầu nồi canh của Hội Sinh viên.”

Bình An giận quá hóa cười, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, giống như một

nữ vương cao cao tại thượng nhìn Đàm Tuyền, thanh âm không cao không
thấp nhưng cũng đủ để cho những người đi qua đều nghe rõ, “Đàm Tuyền,
đừng tưởng rằng anh là Hội trưởng Hội Sinh viên thì tự cho là bản thân
mình rất giỏi, anh phải cẩn thận ngồi cho thật vững đó, đừng để mình bị
ném xuống đến không còn mặt mũi còn đỡ... một khi tan xương nát thịt
thì...”

Trước giờ, trong mắt mọi người, Bình An là một cô gái ngây thơ, ôn hòa,

chưa bao giờ làm cho người ta cảm thấy vẻ cao ngạo ỷ mạnh hiếp yếu như
giờ phút này, như trên người cô có một khí thế tiềm ẩn mạnh mẽ đang tỏa
ra bên ngoài.

Trong lòng Đàm Tuyền bỗng thoáng qua một chút sợ hãi, “Chẳng lẽ cô

cho là cô có thể thay thế tôi sao?”

“Chúng ta cứ chờ xem.” Bình An khẽ nhếch môi, nhận lấy chai cola với

khăn giấy từ trong tay Ông Hiền Bân, trả tiền cho anh xong liền bước đi
không quay đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.