BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 597

Bình An đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đàm Tuyền, trong lòng tràn ngập tức

giận. Chưa bao giờ cô muốn nhét đầu một người vào bồn cầu như bây giờ,
bởi cô chưa từng thấy qua người nào vô sỉ như vậy, rõ ràng là anh cố ý
không muốn cho cô đi tham gia hội nghị, giờ lại biến chuyện đó thành lỗi
của cô.

Thật là “người không biết xấu hổ... thiên hạ vô địch” nha.

“Đàm học trưởng có chắc rằng đã gọi điện thoại cho tôi chứ?” Bình An

lạnh giọng hỏi, cái gì gọi là ẩn nhẫn, cái gì gọi là “lùi một bước trời cao
biển rộng”… đã bị cô quăng béng ra sau đầu.

“Ý cô là gì? Chẳng lẽ cô cho rằng tôi cố ý không thông báo cho cô biết

để đi họp?” Đàm Tuyền lên giọng, mặt nghiêm chỉnh nhìn Bình An.

Bình An khẽ cười ra tiếng, “Có phải như vậy hay không, trong lòng Đàm

học trưởng chẳng phải đã rất rõ ràng hay sao?”

Ông Hiền Bân cau mày nhìn bọn họ, lại nghĩ tới chuyện học kỳ trước ở

KTV, hoài nghi nhìn về phía Đàm Tuyền, “Đàm Tuyền, rốt cuộc là đã có
chuyện gì?”

“Hừ, cố ý lười biếng thì cũng được đi, giờ còn già mồm cãi cố, Phương

Bình An, cô cho rằng Hội Sinh viên là do nhà cô đầu tư sao?” Đàm Tuyền
không thèm quan tâm đến câu hỏi của Ông Hiền Bân, lên tiếng mỉa mai
Bình An.

Bình An nở nụ cười, “Ông học trưởng, xin hỏi ai là Tổ trưởng Tổ ngoại

giao?”

“Là Đàm Tuyền.” Ông Hiền Bân cau mày nói.

“A, Đàm học trưởng bảo Liễu Mi cố ý không cho tôi biết việc đi họp, thì

ra là vì muốn lấy vị trí Tổ trưởng Tổ ngoại giao. Sao vậy? Sợ không tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.