BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 609

Có bạn học liền phụ lời, “Đúng vậy, đúng vậy, tớ rất có lòng tin đối với

Bình An.”

Trịnh Yến Đình nói, “Cậu cần gì phải tranh chức Hội trưởng Hội Sinh

Viên với người ta chứ, vị trí này đối với cậu mà nói cũng chẳng quan trọng
gì, nhưng đối với tương lai Đàm Tuyền về phương diện đi làm sẽ rất quan
trọng, cậu cũng nên có chút nhân tính mà buông tha cho người ta đi.”

“Thì ra ai muốn giữ vị trí lãnh đạo Hội Sinh viên cũng cần phải xét xem

kinh tế nhà người ấy ra sao nữa à? Nếu nói được làm Hội trưởng Hội Sinh
viên sẽ không cần lo lắng về vấn đề việc làm, vậy những người khác phải
làm sao? Chẳng lẽ không phải là thành viên của Hội Sinh viên thì sẽ không
kiếm việc được ư?” Tống Tiếu Tiếu cười châm chọc, không khách sáo hỏi
ngược lại Trịnh Yến Đình.

“Tôi không có ý này.” Trịnh Yến Đình kêu lên.

“Vậy thì ý gì?” Vi Úy Úy dùng đuôi mắt liếc cô, “Bạn học Trịnh, cậu nói

vậy sẽ làm chúng tôi hiểu lầm đó nha.”

Trịnh Yến Đình ngẩn ra, “Hiểu lầm cái gì?”

“Hiểu lầm cậu ghen tỵ với Bình An chứ gì.” Kỷ Túy Ý và Vi Úy Úy nhìn

nhau cùng cười.

“Tôi ghen tỵ với cậu ta sao? Cậu ta có cái gì đáng để cho tôi ghen tỵ?”

Trịnh Yến Đình thẹn quá thành giận, thanh âm bén nhọn.

Nói vậy mà cũng nói được, Bình An thật sự có rất nhiều thứ có thể khiến

người ta đố kỵ, nếu như Trịnh Yến Đình nói mình không có ghen tỵ thì tại
sao vừa mới gặp liền nhằm vào Bình An gây chuyện.

Lúc này, tiếng chuông vào lớp vang lên, giáo viên trợ giảng cũng đã vào

lớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.