BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 640

Vào phòng riêng, Lê Thiên Thần rót cho cô ly trà nóng, “Em gầy đi rất

nhiều.”

Bình An cười nói, “Vậy sao? Anh còn chú ý đến cái này à?”

Lê Thiên Thần nhìn cô chăm chú thật sâu, “Anh quan tâm đến tất cả

những điều về em.”

“Cám ơn, anh thật là nhân viên tốt của ba tôi, ngay cả con gái ông cũng

quan tâm như vậy.” Bình An cố ý vặn vẹo ý tứ của anh ta.

“Không phải vì em là con gái Chủ Tịch.” Lê Thiên Thần thấp giọng giải

thích, đôi tay nắm chặt thành nắm đấm đặt trên hai chân, “Anh rất hối hận...
Đến bây giờ mới hiểu được tâm ý của mình. Lúc em yêu thích anh, anh lại
vì tự ti mà không dám tiếp nhận em. Hiện tại anh không dám cầu mong xa
vời là em lại tin tưởng anh lần nữa, anh chỉ hy vọng em hiểu một điều, cho
dù em không phải là con gái Chủ Tịch, anh vẫn... thích em như xưa. Đêm
nay anh tìm em cũng không phải là muốn em đáp ứng anh cái gì...”

Mặt Bình An không chút thay đổi, chỉ nghe mà không tiếp lời.

Lê Thiên Thần đưa ánh mắt dịu dàng mà thâm tình nhìn cô, “Anh phải

xa Thành phố G hai năm, cái mà anh luyến tiếc nhất chỉ có em. Bình An,
hai năm sau, nếu như lúc anh trở lại mà bên cạnh em không có người khác,
có thể cho anh một cơ hội hay không?”

Nghe anh ta thổ lộ thâm tình, khóe miệng Bình An hiện lên nụ cười nhàn

nhạt. Kiếp trước, cô tin tưởng rằng hễ mình cố gắng thì nhất định sẽ làm
cho Lê Thiên Thần yêu cô. Sau khi kết hôn với anh ta, cô chưa bao giờ hoài
nghi tình cảm của anh ta cả, bởi anh ta vẫn rất tốt với cô, rất săn sóc cô. Mà
sau khi trọng sinh, cô sẽ không bao giờ tin anh ta nữa, nếu như anh ta đã
từng yêu cô, cho dù chỉ là một chút, một chút xíu cũng được, thì dù thế nào
cũng không thể làm ra những chuyện tổn thương cô như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.