BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 681

“Không phải các em thì còn ai vào đây? Hội Sinh viên có ai anh hùng

hảo hán thấy việc nghĩa liền không chùn tay đến bực này à?” Tống Tiếu
Tiếu nho nhã hếch cằm hỏi.

Việc buộc Đàm Tuyền công khai nói xin lỗi trong phòng họp chẳng qua

chỉ là đàn áp khí thế của anh ta, nhưng khi bài viết xuất hiện trên BBS thì
đồng nghĩa với việc đánh anh ta hai bạt tai ngay trước mặt sinh viên toàn
trường, hơn nữa lại vừa vang vừa nặng, hình tượng anh ta lúc này xuống
dốc không phanh.

“Bất kể là ai, Đàm Tuyền còn rất ít cơ hội để liên tục giữ chức rồi.” Hội

Sinh viên trường họ mỗi năm bầu cử một lần, trước nay chưa từng có Hội
trưởng Hội Sinh viên nào bị kéo xuống ngựa trước khi tốt nghiệp cả, nói
không chừng Đàm Tuyền muốn phá vỡ kỷ lục này để làm một Hội trưởng
duy nhất chỉ mới làm một năm đã bị thay.

Bình An mỉm cười nghe bọn họ nói qua nói lại, cô chỉ im lặng ăn cơm.

Bạch Hàm cười hắc hắc nói, “Tuyệt nhất là sau này học tỷ buộc Đàm

Tuyền phải tự động từ bỏ việc kiêm nhiệm Tổ trưởng Tổ ngoại giao, rồi
học tỷ giữ anh ta lại để cho anh ta làm Tổ trưởng tạm thời, đó mới là nhục
nhã anh ta thêm lần nữa.”

“Bình An vẫn đáp ứng giúp Hội Sinh viên xin tài trợ kìa. Theo tớ ấy hả,

nên ném hoàn toàn trách nhiệm cho Đàm Tuyền, để cho anh ta cuối cùng
phải mất thể diện trước mặt thầy trò toàn trường.” Vi Úy Úy cầm cánh gà
gặm, miệng toàn dầu.

“Làm việc nên có chừng có mực, đối phó thứ người cặn bã như anh ta

hôm nay chỉ là khởi điểm để cho hả giận thôi.” Bình An lắc đầu, uống một
hớp canh, học cách nói nho nhã của Tống Tiếu Tiếu.

Ánh mắt Kỷ Túy Ý hơi rạng lên, nhìn thẳng vào Bình An, “Không đúng,

rất không đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.