BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 740

Sao không độ kiếp cho tớ luôn đi! Mỗi người 200 chứ không phải mỗi ký
túc xá 200 đâu đó, cộng lại chúng ta phải đóng 800 tiền điện mỗi tháng lận.
Sao Phòng Quản lý Tài sản không trực tiếp đi cướp ngân hàng luôn đi có
hơn không.” Kỷ Túy Ý vung vẩy hóa đơn tiền điện trong tay, hổn hển tức
giận kêu lên.

“Cướp ngân hàng phải ngồi tù, còn cướp của chúng ta giúp bọn họ ngồi

quán rượu cao cấp, ôm ấp mỹ nhân hạng sang mà chẳng mất mũi tên nào.
Lợi quá còn gì...” Tống Tiếu Tiếu giải đáp thay Kỷ Tuý Ý.

“Dưới lầu có đồng hồ điện mà phải không? Sao không cử người đi xem

thì biết ngay.” Vi Úy Úy nói.

“Đừng ngây thơ vậy, đồng hồ điện cũng có thể làm giả.” Kỷ Túy Ý hầm

hừ.

Tống Tiếu Tiếu nhìn sang Bình An, “Đàm Tuyền đi đàm phán với Phòng

Quản lý Tài sản thế nào rồi? Đã ba ngày sao chẳng có tin tức gì hết vậy.
Nghe nói Trưởng Phòng Quản lý Tài sản ra thông báo nếu không đóng tiền
điện thì sẽ cúp điện đấy.”

“Yên tâm đi, phía công ty không dám cúp điện bừa đâu, chuyện này mà

vỡ lở ra thì trường cũng không ngồi yên mặc kệ đâu.” Bình An cười nói.
Tuy hơn một ngàn tệ chẳng đáng gì với cô, nhưng đúng là số tiền điện này
cao một cách quá đáng, cô cũng cảm thấy có vấn đề.

“Cứ cãi cọ qua lại hoài cũng chẳng phải là biện pháp tốt, hơn nữa để

Đàm Tuyền đi đàm phán với bên Phòng Quản lý Tài sản thì tớ cũng không
trông mong gì đâu.” Đàm Tuyền không đủ quyết đoán, chắc chắn sẽ không
tạo được khí thế áp lực với những người bên Phòng Quản lý Tài sản, nói
không chừng còn bị xỏ mũi dắt theo. Tống Tiếu Tiếu cũng không phải đau
lòng vì số tiền này mà là cảm thấy hành vi lường gạt sinh viên như vậy của
Phòng Quản lý Tài sản thật đáng xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.