BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 852

làm được ha, tối nay ba được ăn thức ăn do chính tay con gái mình làm
rồi.”

“Bình An sáng sớm đã xắn tay áo chuẩn bị rồi, ngay cả xắt nguyên liệu

cũng muốn tự mình kiểm tra, hôm nay ông chủ phải ăn no kềnh bụng một
bữa rồi đó.” Dì Liên vừa bưng thức ăn ra ngoài vừa cười nói với Phương
Hữu Lợi.

Bình An vẫn còn đang xem canh cá, quay đầu lại nói, “Ba, ba chờ chút,

canh xong ngay đấy.”

Phương Hữu Lợi ngồi xuống bàn cơm, “Được, hôm nay phải nếm thử

tay nghề nấu ăn của Bình An xem thế nào.”

Dì Liên dọn xong chén đũa liền ra khu người giúp việc phía sau ăn cơm.

Tài xế, người làm vườn và người giúp việc Phương gia cùng ở tại nhà lầu
sau biệt thự.

Mùi thơm đậm đà của canh cá nhẹ nhàng bay ra, Bình An tắt bếp, múc

hai chén canh, “Ba, ăn canh trước đi.”

Phương Hữu Lợi nhìn nước canh màu trắng sữa được đựng trong chén

kiểu trắng như ngọc, hương vị trong lành ngọt ngào quanh quẩn trong hơi
thở thì mắt sáng lên, nếm thử một miếng, tán thưởng nói, “Vị rất ngon.”

Ông chưa bao giờ yêu cầu quá nhiều với con gái. Con gái người khác từ

nhỏ đã bị đưa đi học đủ các loại tài nghệ, tài nấu nướng, tài pha trà, tài đàn
ca gì cũng phải học, còn ông lại cho rằng tất cả phải do Bình An lựa chọn
theo sở thích của mình, chỉ cần học các kiến thức cơ bản để có thể sinh tồn
và thích ứng với xã hội thôi, sống mà trái tim đầu óc vui vẻ là tốt rồi.

Những phương diện tài nghệ khác của Bình An cũng chỉ để làm đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.