BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 950

Bình An rót trà cho mẹ con Phương Khiết Hoa, “Khi đó cháu cũng

không biết.”

“Cô gặp Anh Hai rồi hả?” Phương Hữu Lợi hỏi.

Phương Khiết Hoa gật đầu, “Gặp rồi, hình như... tâm trạng không được

tốt lắm.” Ánh mắt của bà hồ nghi đánh giá vẻ mặt Phương Hữu Lợi, muốn
nhìn ra có manh mối gì không.

“Ừ.” Phương Hữu Lợi chỉ thản nhiên gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Lâm Miên Băng ngồi bên cạnh Phương Khiết Hoa, cười nói với Phương

Hữu Lợi, “Bác Ba à, bác không có việc gì là tốt rồi, nghe bác nằm viện
lòng cháu cũng đau làm sao ấy.”

Phương Hữu Lợi cười cười, “Hai ngày nay chơi vui không?”

“Chẳng có gì vui cả, cháu không quen Thành phố G, cũng có tìm chị họ

cùng đi dạo phố với cháu, nhưng chị họ không chịu.” Lâm Miên Băng ấm
ức nhìn Bình An một cái.

Bình An im lặng, đến tố cáo mà cũng không có trình độ.

Phương Khiết Hoa trừng mắt nhìn con gái một cái, cười nói với Phương

Hữu Lợi, “Chuyện này cũng không liên quan gì đến Bình An, Bình An còn
phải đi học mà, làm sao có thời gian để giúp hai người rỗi rảnh chúng em đi
dạo phố được. Anh đừng trách cháu nhé.”

Ông đương nhiên sẽ không trách Bình An, ông biết tính tình cháu gái

như vậy làm sao mà hợp với Bình An cho được, hơn nữa đến cả ngày Chủ
nhật mà con bé cũng muốn đưa mẹ vợ ông ra xe, đương nhiên là không có
thời gian theo hầu các người kia rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.