BÌNH HOA - Trang 107

Tần Trí Viễn là người chú trọng hình tượng, không thể nào không biết

tự giác, nhưng gã hành động đến tự nhiên, cứ như lần đầu gặp mặt nhiều
năm về trước, gã cởi áo khoác choàng lên người Cố Ngôn.

Giống như thói quen nào đó.

Cũng đủ để người ta hãm sâu vào.

Cố Ngôn đứng yên trong chốc lát, khăn quàng trên cổ rất nhẹ, cảm

thấy được lòng bàn tay ấm nóng, giống như có thể mượn điều này đụng
chạm tới nhiệt độ cơ thể của Tần Trí Viễn. Hắn cũng không trông mong vào
tình yêu mãnh liệt, chỉ là tham lam lưu luyến ấm áp chớp mắt ngắn ngủi kia
mà thôi.

Tựa như thiêu thân lao vào ánh lửa.

Tựa như hắn hướng về Tần Trí Viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.