BÌNH HOA - Trang 109

Cũng không phải chủ đề gì đặc biệt lắm, nói nào là hôm nay gã làm gì,

có khi nói linh tinh trên trời dưới đất hết nửa tiếng, có khi kết thúc công
việc về đã là nửa đêm, gã cũng kiên trì gọi tới, chỉ ngắn ngủi vài câu, một
tiếng ngủ ngon vô cùng đơn giản.

Cố Ngôn thật thích sau khi nói xong câu ngủ ngon, bên kia điện thoại

sẽ truyền tới tiếng hít thở.

Tần Trí Viễn luôn chờ hắn cúp máy trước.

Ban đêm yên tĩnh, bọn họ đều không nhìn thấy chiếc mặt nạ trên mặt

đối phương, khoảng cách giữa hai thành phố, giống như càng gần thêm.

Hôm nay Cố Ngôn bị thương trong lúc đang quay.

Là lúc diễn đánh nhau, đạo cụ là kiếm chém vào gậy trúc bị bật trở về,

vừa lúc đập vào cánh tay hắn. Bị thương cũng không phải nghiêm trọng
lắm, thậm chí máu bầm cũng chưa tụ, chỉ hơi sưng. Cố Ngôn cũng không
để trong lòng, xoa xoa cánh tay rồi lại tiếp tục diễn, buổi tối về khách sạn
mới bắt đầu đau.

Hắn ra ngoài mua lọ rượu thuốc xoa, lúc nói chuyện với Tần Trí Viễn

thì nhắc tới.

Tần Trí viễn lập tức dặn dò: “Làm việc sao lại liều mạng thế, cũng

không chịu chú ý thân thể.”

Cố Ngôn cảm thấy chuyện bé xé ra to: “Chút thương ấy với tôi như

cơm bữa ấy.”

Tần Trí Viễn ở bên kia điện thoại im lặng chốc lát, giọng nói trầm thấp

dịu dàng hơn so với ngày thường: “Đó là trước kia.”

“Hử?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.