BÌNH HOA - Trang 16

Vị trí bên cạnh sớm đã trống không, gã nhìn sắc trời đã sáng, cuối

cùng nhớ mình tối qua quên chưa ăn cơm. Lấy quần áo bên giường mặc
vào, rửa mặt chải đầu đến phòng khách không thấy thức ăn Cố Ngôn gọi
mang tới, lại nghe thấy tiếng vang bận rộn trong phòng bếp.

Tần Trí Viễn đi đến cạnh cửa đứng lại, nhìn bóng dáng Cố Ngôn đi tới

đi lui, thoáng có chút kinh ngạc.

Cố Ngôn không dễ dàng vào bếp.

Hắn từ nhỏ lập chí phải làm đầu bếp, trù nghệ so với diễn xuất không

biết tốt hơn nhiều không, nhưng sau giấc mơ không thành, không bao giờ
thấy hắn xuống bếp nữa. Theo như hắn nói thì là lười, nhưng cũng có thể lí
giải lài vì sợ thấy cảnh thương tình.

Trù nghệ của hắn để phí đã lâu, nhưng tay vẫn cứ thuần thục như thế,

không tốn nhiều công sức, liền làm ra một bàn đồ ăn. Đều là chút đồ ăn
thông thường, màu sắc hương vị không cần phải nói, quan trọng nhất là
một bát nước mì màu xanh kia. Nước dùng là lấy canh gà hầm, thêm chút
chân giò hun khói, tỏa ra mùi hành thơm lừng. Gắp một đũa, không thấy
một cọng mì nào, chỉ thấy hành xanh biếc được ngắt đầu bỏ đuôi, cắn một
miếng, mới phát hiện mì được nhồi trong cọng hành, ăn xong lưu lại vị
trong miệng, dư vị vô cùng.

Tần Trí Viễn ngồi xuống gắp thêm mấy đũa, cảm thấy ngon lắm,

không khỏi hỏi: “Hôm nay làm thế nào vậy?”

Cố Ngôn cũng cầm đũa lên, “Lần trước nếm thử nhớ mãi không quên,

rồi tự mình làm, vừa lúc để anh giúp tôi nếm thử xem hương vị ra sao.”

Lần trước theo Tần Trí Viễn ra ngoài ăn. Ra ngoài du lịch, đến một

cửa hàng gọi món này, Tần Trí Viễn lúc ấy cảm thấy rất ngon, một bữa cơm
mà khen tận hai lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.