BÌNH HOA - Trang 161

“Thì ra là tôi hiểu lầm, thật sự đáng tiếc.” Miệng Tần Trí Viễn nói vậy,

nhưng trên mặt không chút tiếc hận, ngược lại vẻ cười lại sâu thêm chút.

Cố Ngôn nghe phát ngấy.

Cũng may Vương Nhã Lỵ ở gần đây, Cố Ngôn đưa người ta về nhà,

lập tức quay đầu xe, theo đường cũ trở về.

Tần Trí Viễn nhìn cảnh vật lướt vun vút ngoài cửa sổ: “Công ty không

phải hướng này.”

“Tôi biết. Tôi đưa anh về bãi đỗ xe.”

“Vì sao?”

“Xe của Tần tổng hẳn là không bị hỏng đúng không? Anh vẫn là tự trở

về đi, như thế tốt hơn.”

Tần Trí Viễn bị vạch trần, không chút xấu hổ, trầm giọng: “Tôi có mấy

câu muốn nói với em.”

Cố Ngôn cũng sợ, không dám vừa lái xe vừa nói, dừng xe ven đường,

tắt xe: “Nói đi/”

“Mở nhà hàng lúc nào?” Âm thanh Tần Trí Viễn có chút lạnh, không

đợi Cố Ngôn trả lời, lại lầm bầm: “Để tôi đoán nhé, nhất định là trước khi
chúng ta chia tay, phải không?”

Cố Ngôn không phủ nhận: “Chích xác có khoảng thời gian Tần tổng

bận công tác quá, tôi không có lúc nào nói cho anh biết cả.”

“Không tồi, em có thể như mong muốn làm đầu bếp rồi.” Gã nói lời

này không chút thành ý, ngược lại giống như châm chọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.