BÌNH HOA - Trang 165

Diễn một lần vai phụ cũng đã đủ, chẳng lẽ còn muốn diễn lần thứ hai,

lần thứ ba?

Tần Trí Viễn câm nín, chốc lát mới nói: “Yêu một người thật dễ,

nhưng quên một người lại khó khăn gấp mấy trăm ngàn lần.”

“Tôi hiểu.”

“Em đoán xem chuyện đầu tiên khi tôi về nước là gì?”

Cố Ngôn chớp chớp mắt nói: “Hẹn người đẹp đi ăn cơm?”

Tần Trí Viễn cười rộ lên, cuối cùng lại thở dài một cái, ngẩng đầu nhìn

bóng đêm nặng nề ngoài cữa sổ xe: “Tôi đem sổ sách nhật kí tất cả đốt, cái
gì cũng không lưu lại.”

Cố Ngôn ngẩn ngơ.

Tần Trí Viễn lúc trước nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, giờ tới thời

khắc mấu chốt lại không chịu nói tiếp, giống như sợ Cố Ngôn nhìn thấu
tâm tư, nhẹ nhàng buông tay hắn. “Lời tôi nói xong rồi, em về nhà trước đi,
không cần đưa tôi về.”

Nói xong mở cửa xuống xe.

Lúc giúp Cố Ngôn đóng cửa xe, còn không quên thêm một câu: “Buổi

tối lái xe cẩn thận một chút.”

Cố Ngôn không nhớ rõ mình trả lời thế nào.

Hắn chỉ cảm thấy đêm mùa xuân mang theo chút mát lạnh, Tần Trí

Viễn đứng bên đường nhìn hắn thật lâu, mãi đến khi xe đi rồi, cũng có thể
qua kính chiếu hậu thấy được bóng dáng người kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.