BÌNH HOA - Trang 238

Cuộc họp kéo dài hơn gã nghĩ.

Lúc thật sự rảnh thì đã quá trưa. Tần Trí Viễn sợ lại bị kẹt xe, ngay cả

cơm trưa cũng không ăn, đi ngang qua siêu thị chạy vào mua bánh mì rồi
trực tiếp lái xe tới bệnh viện.

Đến nơi, Cố Ngôn đã sớm chờ trong phòng khám.

Hắn đeo chiếc kính râm thật to, quần áo mặc đơn giản, tay cầm di

động chơi game, vừa thấy Tần Trí Viễn liền ngẩn ngơ, hỏi: “Sao anh lại đến
đây?”

Tần Trí Viễn đi qua ngồi bên cạnh, hỏi ngược lại: “Tôi không thể đến

sao?”

Cố Ngôn đang bận rộn trong giai đoạn quay phim, hôm qua mới từ nơi

quay ngoại cảnh trở về, ngáp liên tục: “Anh đã giúp tôi hẹn lịch tái khám
rồi, không cần phải đặc biệt đến nữa.”

“Không theo em, tôi sợ em lại quên.”

Cố Ngôn nghe thế cười rộ lên: “Gần đây không bận à? Sắp cuối năm

rồi, hiện giờ phải là lúc công ty bận nhất chứ?”

“Công việc bận rộn chỉ là cái cớ, một người nếu muốn có thời gian

rảnh sao lại không tìm được chứ?” Hai tay Tần Trí Viễn đan vào nhau, rất
tự nhiên nói: “Chỉ là việc ấy hay người nào đó có đáng giá để phí phạm
thời gian không thôi.”

Cố Ngôn nghe xong sửng sốt nhíu mày: “Rốt cuộc anh cũng thừa nhận

trước kia lấy công việc làm lí do? Lạ thật, hôm nay sao lại thành thật thế?”

Tần Trí Viễn nhìn thẳng hắn, hòa nhã nói: “Tôi đột nhiên phát hiện,

nói thật lòng mình thì ra không đáng sợ đến thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.