BÌNH HOA - Trang 62

sảnh.

Tần Trí Viễn lúc xuống bục vừa lúc thấy bóng dáng bỏ đi của Cố

Ngôn.

Gã vốn có vài lời muốn nói, nhưng thật sự rất mệt, nên không mở

miệng gọi hắn nữa. Uống vài chén rượu, cảm giác được huyệt thái dương
giật giật, ẩn ẩn đau. Dù sao tiệc chúc mừng này cũng không phải chuyện
của gã, Tần Trí Viễn nghĩ nghĩ, học Cố Ngôn, ra về trước.

Gió thu đêm thoáng mang theo cảm giác mát mẻ.

Tần Trí Viễn bị gió thổi đầu lại càng đau hơn, gặp xe phía trước cửa

liền mở cửa sau ngồi vào, phất tay nói: “Về nhà.”

Trong tiếng khởi động của ô tô, gã nhắm mắt lại.

Trên đường vắng lặng, chỉ có ánh sáng của những cột đèn bên đường.

Tần Trí Viễn nhắm mắt dưỡng thần, dường như chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh
lại đã thấy xe dừng, gã nghiêng đầu nhìn ngoài cửa xe, không phải cửa nhà
mình.

“Sao thế? Sao dừng giữa đường?”

Trong xe không bật đèn, lờ mờ chỉ có thể nhìn thấy bóng người trên

ghế lái, mà bình thường tài xế hỏi gì đáp nấy lại không lên tiếng. Tần Trí
Viễn cuối cùng phát hiện ra có điểm không bình thường, gã đêm nay không
có tinh thần, rất nhiều chi tiết không chú ý, khi vừa lên xe hình như không
nhìn thấy mặt lái xe thì phải?

Đang nghĩ ngợi, người kia đã nghiêng đầu qua, cười nói: “Sự cảnh

giác của ông chủ Tần kém quá, cẩn thận bị người ta bắt cóc đấy.”

Một chút ánh trăng chiếu lên khuôn mặt người kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.