BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 183

CHƯƠNG

60

MÁY TÍNH PHOTON

T

rong máy bộ đàm, giọng của Bạch Hiểu Đông: “Một người canh giữ

ải, muôn người không vượt nổi… Thánh hiền tự cổ đều cô đơn…”

Trác Dư Hàng: “Cậu định làm gì?! Này, Bạch lão đệ! Đừng manh động!”
Bạch Hiểu Đông: “Kẻ cản đường ta… phải chết! Hây a!”
Mọi người: “…”
Trác Dư Hàng: “Cậu ta… vừa… tay không giải quyết hai chục gã cầm

súng! Chuyện gì thế này? Hiểu Đông lợi hại đến thế sao??”

Mặt Lưu Nghiễn đen sì: “Tôi biết rồi, anh để cậu ta làm tiên phong là

được.”

Cuối đường hầm, có một cánh cửa được khảm chặt vào tường. Lại Kiệt

nói: “Có lẽ chính là chỗ này rồi.” Nói xong bước tới trước đẩy cánh cửa,
nửa thân trên áp sát vào tấm cửa sắt, đột nhiên anh phát giác ra điều gì đó.

“Có tiếng động, bên trong rất nóng.”
Lưu Nghiễn bước tới gắn máy cảm ứng lên cửa, kiểm tra mức điện lưu

và nguồn mạch của máy móc bên trong.

“Trong đó là một công trường.” Lưu Nghiễn nói.
Mông Phong cài bom, tiếng nổ trầm đục vang lên, cánh cửa bị thủng một

lỗ méo mó, miễn cưỡng đủ cho họ chui vào.

Bên trong cánh cửa là một công trường ngầm cực kỳ rộng lớn, tiếng máy

móc hoạt động đinh tai nhức óc, đường băng chuyền dài cả trăm mét từ trên
cao nghiêng nghiêng chạy xuống, vận chuyển quặng đá tới một sàn phẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.