BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 237

“Tinh”, thang máy về lại đại sảnh trung tâm, những người ở đây chẳng

hề nói chuyện, chỉ ngẩng đầu nhìn về phía màn hình to.

Bạch Hiểu Đông hỏi: “Quyết Minh không sao chứ?”
“Không sao.” Lưu Nghiễn đáp: “Có lẽ chỉ bị lấy một ít máu. Xem kìa.”
Cả đại sảnh tối đen, chỉ trừ hình ảnh trên màn hình tivi.
Tiếng rè rè của ruồi muỗi đánh nhau biến mất, trên màn hình lấp lánh thứ

ánh sáng màu xanh dịu dàng. Làn sáng xanh đó rời khỏi đáy biển sâu, lúc
này vẫn chưa có loài người, cũng chưa có sinh vật sống.

Câu chuyện bắt đầu bằng một mảng màu cam mênh mông, giống như có

một ai đó vừa mở mắt trong lò. Xung quanh cuồn cuộn lửa rực và sắc đỏ,
tầm nhìn lúc thì mở ra, lúc lại thu hẹp, dường như có thể nhìn thấy rõ ràng
dung nham và cả màu trắng nhức mắt.

Rất lâu sau, ánh sáng đỏ dần dần biến mất, màn hình trở lại là màu đen,

chỉ trong chớp mắt, ánh sáng lại bừng lên.

Một nhà khoa học hỏi: “Hình ảnh vừa rồi là sự phân chia của Urani trong

lòng trái đất?”

“Có thể.” Một người khác nói: “Hình ảnh bây giờ có lẽ là trái đất kỷ

Hadean.”

Bầu trời và mặt đất chìm trong màn mưa tầm tã, những tia chớp rạch

ngang không trung, thỉnh thoảng lại có một dòng điện lưu xé toạc màn đêm
phóng xuống biển sâu. Ánh nhìn thay đổi, thế giới hùng vĩ được phóng to
vun vút trước mặt mọi người, cho đến tận khi những phân tử nước cũng
được nhìn rõ.

Trong thế giới của các cấp phân tử, làn sáng xanh khẽ lấp lánh, điểm

xanh rời đi khiến cho rất nhiều phân tử tụ tập lại một chỗ, từ chất hữu cơ
hình thành nên hợp chất cao phân tử, dưới tác dụng của ‘Huyền’, các hợp
chất đa phân tử được rút ra.

Ánh sáng xanh dường như đang làm một thí nghiệm chưa rõ kết quả, có

thể thấy được là nó cảm thấy vô cùng mờ mịt. Nó ghép rất nhiều phân tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.