BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 25

Lưu Nghiễn chợt hỏi: “Trên người tôi có kháng thể không?”
Tần Hải ngẩng đầu kiểm tra bảng dữ liệu, đoạn lẩm nhẩm đáp: “Trên lý

thuyết thì có thể, đây là sự tiến hóa tinh thần đầu tiên… Tôi càng hy vọng
gặp được một người có thể giao tiếp với ‘Huyền địa cầu’, đọc được tất cả
mọi thông tin bên trong nó. Đến giờ rồi, có thể tháo xuống.”

Bảng thông số trở về không, có tiếng ù ù kêu vang, máy tính cỡ lớn ở

trung tâm đang bắt đầu tính toán. Lưu Nghiễn mặc lại quần áo bước ra,
cùng với Mông Kiến Quốc ngồi trong phòng chờ.

Cuối cùng các học giả già đều rời đi hết, Tần Hải đẩy cửa bước vào, trên

tay cầm mấy tờ giấy, anh ta vươn tay làm động tác mời.

“Rất tiếc, cậu không phải là người chúng tôi cần tìm.” Tần Hải nói: “

Tần số sóng điện não của cậu đều không hề phù hợp với ‘Huyền địa cầu’ và
‘Huyền virus’, phản ứng vừa rồi chắc chỉ là hiện tượng khá phổ biến khi
mới tiêm vắc xin, não bộ bị ảnh hưởng chút ít. Bên trong người cậu ngoại
trừ kháng thể V thì chẳng còn gì hơn. Cơ bản giống như những đối tượng
thí nghiệm từng được tiêm vắc xin. So với các tay lính đặc công thì cậu
thuộc về một loại tiến hóa khác, có thể là trí tuệ? Dù nhiều dù ít vẫn có chút
giá trị tham khảo.”

Mông Kiến Quốc nghe vậy như trút được gánh nặng.
“Thế thì tốt.” Mông Kiến Quốc gật đầu nói.
“Thế thì tốt?” Tần Hải mỉm cười, lắc đầu nói: “Trung tướng Mông, ngài

thật sự rất ích kỷ.”

Mông Kiến Quốc tiếp: “Nhớ tới các binh sĩ đã hy sinh một tháng trước,

tôi cảm thấy mình còn phải ích kỷ thêm chút nữa.”

Tần Hải đẩy cặp kính mắt, đập bốn tờ giấy kia lên bàn, nói: “Đây là thứ

ngài muốn, chúng tôi vẫn từ chối ký tên trong bản nghị quyết của kế hoạch
Đêm Dài, bởi ngày thành công chỉ cách có một bước nữa mà thôi.”

Mông Kiến Quốc nói: “Nhưng có khi bước đi này, phải cần đến mấy

trăm, thậm chí cả ngàn năm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.