BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 274

CHƯƠNG

67

TRONG MƠ

"L

ưu Nghiễn.” Mông Phong nói: “Em còn sống không?”

Trong màn đêm sâu thẳm, Lưu Nghiễn giật mình tỉnh dậy. Mông Phong

nói: “Đừng quay lại, đừng nhìn anh.”

Lưu Nghiễn thở dốc, quay lưng lại phía Mông Phong, run giọng hỏi:

“Anh ở chỗ nào?”

Mông Phong: “Bọn họ đã chuẩn bị ném bom rồi? Anh đã làm tất cả

những gì có thể rồi, tập trung hết lại một chỗ, nói với họ, có thể chuẩn bị
hành động…”

Lưu Nghiễn: “Anh có thể sống sót không?”
Mông Phong: “Anh không sống được, anh sắp chết rồi, có thứ gì đó

khống chế anh… Những gì có thể làm vì em chỉ có vậy thôi, em…”

Lưu Nghiễn nói: “Em sẽ đến cứu anh, bất kể là anh sống hay chết.”
Sau một khoảng dài trầm mặc, Mông Phong bỗng nhiên hỏi: “Lưu

Nghiễn, anh đã biến thành thây ma rồi, em cho rằng thây ma và con người,
có gì khác nhau?”

Lưu Nghiễn khẽ chau mày.
“Không có gì khác nhau.” Mông Phong nói: “Đối với động vật, với thực

vật, với mặt đất này, gần như chẳng có gì khác biệt. Thây ma chỉ trong lúc
đói mới tìm đồ ăn, ăn chỉ để nhét đầy cái bụng.”

“Con người thì sao?” Mông Phong tiếp: “Họ ăn tất cả những gì có thể,

chặt đốn cây rừng, khiến cho thế giới này trở nên tàn tạ, con người cũng tàn
sát lẫn nhau. Thây ma chỉ dùng miệng và tay để cắn xé chứ không tấn công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.